BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 22

Đây là những gì xảy ra cho những người khác trên những máy bay khác.

Những người trên băng video lưu giữ. Không phải tôi.

"Làm ơn giữ bình tĩnh," cơ trưởng nói. "Cho tới khi chúng ta có thêm

thông tin..."

Giữ bình tĩnh ư? Tôi không thể thở nổi, giữ bình tĩnh một mình. Chúng

tôi đang làm gì vậy? Chúng tôi đều phải chịu chỉ ngồi đây trong khi máy
bay nhảy lên như một con ngựa lồng lộn hay sao?

Tôi có thể nghe ai đó đằng sau tôi đang lải nhải "Hail Mary, ơn sâu

Người..." và một nỗi hoảng sợ tắc nghẹt tươi mới quét qua tôi. Người ta
đang cầu nguyện. Đây là thực tế.

Chúng ta sắp chết.
Chúng ta sắp chết rồi.
"Tôi xin lỗi?" Người Mỹ ngồi kế bên nhìn sang tôi, mặt anh ta căng

thẳng và trắng bệch.

Có phải tôi vừa nói điều đó quá to chăng?
"Chúng ta sắp chết rồi." Tôi nhìn chằm chằm vào mặt anh ta. Đây có thể

là người cuối cùng tôi nhìn thấy lúc còn sống. Tôi bắt lấy những đường nét
như tạc quanh đôi mắt sẫm màu của anh ta; quai hàm mạnh mẽ, được che
phủ một chút râu lởm chởm.

Máy bay đột ngột lại rơi xuống, và tôi vô tình bật lên một tiếng rít.
« Tôi không nghĩ là chúng ta sắp chết, » anh ta nói. Nhưng anh ta cũng

đang giữ chặt tay ghế của mình. « Họ đã nói đây chỉ là sự nhiễu loạn thôi...
»

« Tất nhiên là họ làm vậy! » Tôi có thể nghe thấy sự kích động trong

giọng mình. « Họ không thể chính xác nói là, « OK mọi người, vậy là thế
đấy, tất cả các vị đi đời rồi! » Máy bay lại nhào xuống một lần nữa và tôi
thấy mình đang nắm chặt tay người đàn ông trong lo sợ. « Chúng ta sẽ
không làm thế. Tôi biết chúng ta không thế. Chuyện này là vậy. Tôi 25 tuổi,
vì Chúa. Tôi vẫn chưa sẵn sàng. Tôi chưa đạt được bất cứ thứ gì hết. Tôi
chưa từng có con cái, tôi chưa bao giờ cứu sống ai..." Mắt tôi tình cờ nhìn
xuống bài báo "30 việc phải làm trước khi bạn 30". "Tôi chưa từng leo núi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.