BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 247

với người phỏng vấn. "Tôi... Tôi rất xin lỗi. Tôi không biết chuyện gì đang
xảy ra ở đây nữa. Tôi đoán là tôi đã bị cuốn đi một chút. Chúng ta có thể..."
Bất ngờ người phóng viên ngắt lời anh.

Bị cuốn đi.
Anh ấy đã bị cuốn đi một chút.
Điều đó như thể đang nói rằng Hitler là một thằng nhóc hùng hổ.
"Jack Harper, cảm ơn rất nhiều vì đã nói chuyện với chúng tôi," người

phóng viên bắt đầu nói. "Tuần sau, chúng ta sẽ trò chuyện với ông vua lôi
cuốn của các video phim, Ernie Powers. Trong khi chờ đợi, rất cảm ơn lần
nữa tới..."

Mọi người nhìn chăm chú vào màn hình khi cô ta kết thúc bài diễn

thuyết và chương trình ca nhạc bắt đầu. Rồi ai đó tới trước và tắt tivi đi.

Trong vài giây, cả căn phòng im lặng. Tất cả mọi người đều đang há hốc

mồm nhìn tôi, như thể họ đang chờ đợi tôi phát biểu gì đó, hay nhảy nhót
một chút hay gì đó. Vài khuôn mặt thông cảm, vài khuôn mặt tò mò, vài cái
thì hân hoan và vài cái thì chỉ là kiểu Yeee-tôi-thấy-mừng-vì-tôi-không-
phải-là-cô.

Giờ thì tôi đã biết chính xác bọn thú ở sở thú cảm thấy thế nào.
Tôi sẽ không bao giờ tới thăm sở thú lần nữa.
"Nhưng... nhưng tôi không hiểu," một giọng vọng tới từ bên kia cản

phòng, và mọi cái đầu đều say sưa quay về phía Connorm như trong một
trấn đấu quần vợt. Anh ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi."Làm sao Jack
Harper lại biết quá nhiều thứ về em thế?"

Ôi Trời. Tôi biết Connor thực sự có trình độ học vấn cao từ Đại học

Manchester và mọi thứ nữa. Nhưng đôi lúc anh ấy quá chậm hiểu.

Những cái đầu lại quay lại về phía tôi.
« Em... » Toàn thân tôi râm ran với sự xấu hổ. « Bởi vì chúng em...

chúng em... »

Tôi không thể nói to việc đó lên được. Tôi chỉ không thể.
Nhưng tôi không phải làm thế. Mặt Connor từ từ chuyển sang các màu

sắc khác nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.