BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 36

"Được rồi," Tôi nói. "Tốt thôi, con sẽ chỉ..."
Khi tôi đứng lên khỏi ghế sofa, họ thậm chí còn không quay đầu lại.
Tôi ra ngoài sảnh và cầm cái hộp các tông mà tôi đã mang xuống đây

với mình. Rồi tôi đi qua cổng bên hông, gõ lên cái cửa phụ và thận trọng
đẩy nó vào.

"Ngoại à?"
Ông là ba của Má, và ông đã luôn sống cùng chúng tôi kể từ khi ông

phải mổ tim, mười năm trước. Ở ngôi nhà cũ ở Twickenham ông chỉ có một
phòng ngủ, nhưng căn nhà này rộng hơn, nên ông có 2 phòng phụ, và 1
phòng bếp nho nhỏ, gắn bên hông nhà. Ông đang ngồi trong cái ghế bành
da thuộc ưa thích của mình, với radio đang bật nhạc cổ điển, và trên sàn
nhà trước mặt ông là khoảng 6 hộp kiện các tông đựng đầy đồ lặt vặt.

"Chào Ngoại," Tôi nói.
"Emma!" Ông nhìn lên, và mặt ông sáng lên. "Con gái yêu quý. Lại

đây!" Tôi cúi xuống tặng ông một nụ hôn, và ông siết chặt tay tôi. Làn da
của ông khô và mát, còn mái tóc ông thậm chí còn bạc hơn lần cuối tôi gặp
ông.

"Con đã lấy thêm mấy thanh Panther Bar cho ngoại," Tôi nói, cúi xuống

cái hộp của mình. Ngoại cực kỳ nghiện thanh tăng lực Panther, và tất cả
bạn bè ông ở câu lạc bộ bowling đều thế, vậy nên tôi đã sử dụng tiền tiêu
vặt của mình để mua cho ông một hộp đầy mỗi lần tôi về nhà.

"Cảm ơn, con yêu của ta, » Ngoại tươi cười. "Con là một cô gái tốt,

Emma. »

« Con có thể để chúng ở đâu ạ? »
Cả hai chúng tôi bất lực nhìn quanh căn phòng bừa bộn.
« Ở chỗ kia thì sao, sau cái tivi ấy? » cuối cùng Ngoại nói. Tôi lách

mình đi qua phòng, đặt phịch cái hộp lên trên sàn, rồi lùi lại từng bước, cố
không giẫm lên bất cứ thứ gì.

« Giờ, Emma này, hôm trước ông đã đọc một bài báo rất đáng lo ngại, »

Ngoại nói khi tôi ngồi xuống trên một hòm kiện. « Về an ninh ở Luân Đôn.
» Ông nhìn tôi tinh tường.

« Con không đi trên phương tiện công cộng vào buổi tối đấy chứ? »

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.