nào khác cả.
"Chúng ta cần thêm những ý kiến theo chiều hướng khác, nào mọi
người," Paul nói. "Thanh Panther đơn giản là không thành công như nó có
thể. Connor, cậu có những thống kê nghiên cứu mới nhất không?"
Connor đứng lên, và tôi cảm thấy cái giần giật e sợ trên mặt anh. Tôi có
thể nói anh ấy thật sự lo lắng từ cái cách anh ấy vơ vẩn giữ cổ tay áo.
"Đúng vậy Paul." Anh ấy cầm 1 cái bảng kẹp lên và húng hắng giọng.
"Theo bản đánh giá chung mới nhất của chúng tôi, 1000 thanh thiếu niên đã
được hỏi về mẫu mã của Thanh Panther. Không may là, kết quả đã không
kết luận được."
Anh ấy nhấn vào bản điều khiển từ xa. 1 đồ thị xuất hiện trên màn hình
sau lưng anh, và tất cả chúng tôi ngoan ngoãn nhìn chằm chằm vào nó.
"74% từ 10-14 tuổi cảm thấy vỏ nên dai hơn," Connor nghiêm túc nói.
"Tuy vậy, 67% từ 15-18 tuổi cảm thấy vỏ nên giòn hơn, trong khi 22% cảm
thấy nó nên ít giòn hơn..."
Tôi liếc qua vai Artemis và thấy cô ta đang ghi "Dai/Giòn??" lên sổ tay.
Connor lại bấm tiếp cái điều khiển, và 1 đồ thị khác xuất hiện.
"Giờ thì, 46% từ 10-14 tuổi cảm thấy mùi vị quá sực. Tuy vậy, 33% từ
15-18 tuổi cảm thấy nó chưa đủ thơm, trong khi..."
Ôi Trời. Tôi biết đây là Connor. Và tôi yêu anh ấy và tất cả mọi thứ.
Nhưng anh ấy không thể nói thú vị hơn một chút được sao?
Tôi liếc qua và thấy Jack Harper đang tiếp nhận chuyện này ra sao và
anh ta nhướng lông mày lên với tôi. Đột nhiên tôi hoảng hốt, cảm thấy
không chung thuỷ.
Anh ta sẽ nghĩ tôi đang cười vào Connor. Điều mà tôi không có làm. Tôi
không có.
« Và 90% nữ thanh thiếu niên sẽ chuộng hàm lượng calo được giảm bớt.
» Connor kết luận. « Nhưng cũng tỷ lệ như vậy lại thích thấy lớp phủ
sôcôla dày hơn. » Anh ấy nhún vai bất lực.
« Họ không biết họ muốn cái quái gì cả, » ai đó nói.
« Chúng tôi đã lập 1 bảng phân lớp thanh thiếu niên, » Connor nói, «
bao gồm da trắng, da đen Caribê, người Á châu, và... ờ... » anh ấy ngó vào