chúng tôi ở chỗ làm. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc ở mức
trung bình, không phải sao? Tôi đã luôn đề cao anh ấy.
« Quan điểm của riêng tôi, » Artemis nói, « là nếu như Thanh Panther
không thành công, chúng ta phải cắt giảm nó. Nó rõ ràng là một đứa trẻ ngỗ
nghịch khó bảo. »
Tôi nhìn lên đôi chút mất tinh thần. Họ không thể giảm bớt Thanh
Panther! Ngoại sẽ dùng gì trong những cuộc đấu bowling chứ?
" Chắc chắn cần 1 sự tái xây dựng hoàn toàn lại nhãn hiệu dựa trên chi
phí và hướng tới khách hàng..." ai đó nói.
"Tôi không đồng ý." Artemis ngả người về phía trước. "Nếu chúng ta đi
đến tận cùng quan niệm về sự đổi mới của mình theo một lối chức năng và
logistic, thì chắc chắn chúng ta cần focus (V: tập trung vào tụ điểm) vào
những năng lực chiến lược của chúng ta..."
"Thứ lỗi cho tôi," Jack Harper nói, giơ 1 tay lên. Đây là lần đầu tiên anh
ta phát biểu, và mọi người quay lại nhìn. Có một sự nhói lên mong đợi
trong không khí, và Artemis đỏ mặt tự mãn. "Vâng, ông Harper?" cô ta nói.
"Tôi không hiểu chút nào về những điều cô đang nói tới," anh ta nói.
Toàn bộ căn phòng sửng sốt tột độ, và tôi bật cười một tiếng khụt khịt
gần như vô nghĩa.
"Như cô biết đó, tôi vừa ra khỏi lãnh vực kinh doanh một thời gian."
Anh ta mỉm cười. "Cô có thể làm ơn dịch lại những gì cô vừa mới nói sang
thứ tiếng Anh phổ thông được không?"
"Ồ," Artemis nói, nhìn có vẻ chưng hửng. "Được thôi, đơn giản tôi vừa
nói rằng từ một quan điểm chiến lược, bất chấp tầm nhìn của đoàn thể
chúng ta..." cô ta bỏ lửng trước biểu hiện của anh ta.
"Hãy thử lại," anh ta ân cần nói. "Mà không sử dụng từ chiến lược."
"Ồ," Artemis lại nói, và xoa mũi. « Được thôi, tôi chỉ vừa nói rằng...
chúng ta phải... tập trung vào... vào cái mà chúng ta làm tốt. »
« À! » Mắt Jack Harper sáng lên. "Giờ thì tôi đã hiểu. Làm ơn tiếp tục
đi."
Anh ta liếc sang tôi, đảo tròn mắt và cười toét miệng, và tôi không thể
ngừng đáp lại bằng một nụ cười khoe răng một chút.