BÍ MẬT CỦA NAOKO - Trang 111

Vài phút sau chị ta quay lại, trên tay cầm một bọc màu trắng.

“Tôi có món quà này cho con gái anh. Xin lỗi anh vì thực ra đây cũng là
quà tôi được cho thôi.”

Đó là một gói to chừng cuộn băng video. Từ những dòng chữ in ngoài vỏ
bọc, có thể biết bên trong là gì. Sô cô lô trắng. Có lẽ là quà từ Hokkaido
của ai đó.

“Thôi, chị cứ mang về cho con gái chị đi. Chắc người tặng chị cái này cũng
muốn thế.”

“Không sao. Họ cho tôi những hai gói cơ. Với cả con bé Itsumi nhà tôi
không thích đồ ngọt lắm.”

Kajikawa Yukiko ấn hộp quà vào tay Hirasuke. Một công nhân đẩy xe đi
ngang qua tò mò nhìn hai người.

“Thôi thì tôi xin vậy.” Từ chối nữa thì hơi khó coi nên Hirasuke đành nhận.

“Xin phép anh nhé.” Kajikawa Yukiko quay về chỗ làm. Không biết có
phải đạt được mục đích lớn không mà sắc mặt chị ta trông vui hẳn lên.

Ba người quay về BiGood bằng xe do Kawabe lái. Trong xe, Hirasuke mở
gói quà ra, mời hai người còn lại ăn sô cô la trắng. Gã định nếu không ăn
hết sẽ mời cả những người ở xưởng nữa. Naoko thích đồ ngọt nhưng nếu là
quà Kajikawa Yukiko thì chắc nàng sẽ không vui.

“Anh Sugita không ăn à?” Kijima vừa cầm hộp vừa nói.

“Ừ làm một miếng vậy.” Hirasuke bẻ một miếng to bằng quân cờ rồi cho
vào miệng. Vị ngọt ấm nồng lan tỏa trong miệng. Không biết bao năm rồi
gã chưa động đến một miếng sô cô la nào. Naoko không mấy khi cho
Monami ăn sô cô la vì sợ con bé sâu răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.