BÍ MẬT CỦA NAOKO - Trang 46

“Vì Monami viết trong bài tập làm văn của em như vậy. ‘Bố em làm việc
trong nhà máy của một hãng sản xuất. Cứ ba tuần thì một tuần làm ca đêm.
Em thương bố vì bố phải làm việc trong lúc mọi người được ngủ.’ Hình
như thế.”

“Vậy sao? Thế mà tôi không biết con bé lại viết ra những điều ấy.”

Dạo này Monami chẳng bao giờ chịu chủ động bắt chuyện với bố, có lẽ tại
con bé đang bước vào giai đoạn chống đối của tuổi dậy thì. Con bé không
hề tỏ ra quan tâm tới công việc của bố. Thậm chí, thái độ của nó còn dửng
dưng như kiểu, miễn là ông kiếm tiền đầy đủ và đảm bảo tiền tiêu vặt cho
tôi thì khỏi ở nhà cũng được. Không chừng nó chỉ cố tạo ra lớp vỏ bề ngoài
như thế chứ không hẳn là không để mắt tới bố. Ý nghĩ ấy khiến lòng gã rạo
rực đôi chút. Nhưng giờ đây đứa con gái Monami ấy đã không còn nữa.

Trước mặt thư viện có một công viên nhỏ và cả một cái đài phun nước như
đồ chơi. Song không có tẹo nước nào. Hirasuke và Hashimoto Taeko ngồi
xuống một trong những chiếc ghế đá được xếp như quây lấy đài phun nước.
Ngay trước lúc ngồi xuống, Hirasuke chợt nảy ra ý nghĩ là nên trải khăn
mùi soa hay cái gì đó dưới chỗ ngồi của Hashimoto nhưng tay gã không
làm sao cử động nổi.

“Tình trạng của Monami thế nào rồi anh?” Hashimoto Taeko hỏi khi đã
ngồi xuống ghế.

“À, vâng, ơn trời, cháu đang bình phục dần cô ạ. Thành thật xin lỗi cô giáo
vì khiến cô phải lo lắng.” Hirasuke cúi đầu.

Qua điện thoại, gã đã thông báo với Hashimoto Taeko về việc Monami có
thể nói được rồi. Tuy nhiên, và cũng đương nhiên, gã không tiết lộ rằng
nhân cách con bé là của Naoko.

“Em nghe nói tuần sau cháu sẽ ra viện?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.