BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 361

357

bi. Nó có phẩm chất nào đó - hương vị của cái bên trong -
nhưng thân thể ốm yếu và có nghèo nàn lớn và chết đói
khắp xung quanh, và thế giới bên ngoài là xấu. Nó chịu
khổ quá nhiều. Và cả hai đều căng thẳng, bởi vì chừng
nào bạn còn chưa là toàn thể bạn sẽ căng thẳng.

Bạn không thể thấy được rằng phương Đông không

còn quan tâm tới thiền sao? Đó là lí do tại sao bạn không
thấy nhiều người Ấn Độ ở đây. Phương Đông không còn
quan tâm tới thiền, nó không còn quan tâm tới Phật; mối
quan tâm của nó đã dịch chuyển, và điều đó là tự nhiên.
Nó muốn biết nhiều hơn về vật lí, hoá học, kĩ nghệ, y học.
Tài năng phương Đông đi sang phương Tây - tới Oxford,
tới Cambridge, tới Harvard, tới Princeton - để học điều đã
xảy ra ở phương Tây. Tài năng phương Đông chỉ có một
ham muốn: làm sao đi sang phương Tây và học cái gì đó
của khoa học hiện đại. Người tài phương Đông không thể
tin được: Tại sao các bạn người phương Tây lại tới
phương Đông? Bạn có Oxford và bạn có Harvard, tại sao
bạn tới đây? Chúng tôi đang cố tới đó và bạn lại tới đây.
Điều đó có vẻ ngớ ngẩn thế.

Nhưng phương Tây phải tới phương Đông; Harvard

và Oxford đã chứng tỏ ngây ngô. Họ đã cho nhiều, nhưng
họ đã không cho giầu có bên trong. Phương Tây sung túc,
và bởi vì phương Tây sung túc, phương Tây đã trở nên
nhận biết hơn - tương phản với sự sung túc của nó - về cái
nghèo bên trong, lỗ đen bên trong. Bên ngoài đầy ánh
sáng tới mức lỗ đen bên trong, tương phản lại, đã trở
thành rất rõ ràng. Việc tìm kiếm đã bắt đầu: phương Tây
đang đi tới phương Đông, phương Đông đang đi tới
phương Tây.

Trí thức phương Đông trở thành người cộng sản và

trí thức phương Tây trở thành thiền nhân. Điều này có thể
tiếp diễn và điều này có thể lại dẫn tới một loại dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.