401
kinh nghiệm về thiền - làm sao nó có thể có giá trị tồn tại
nào được? Và ông ấy là một người rất bản ngã, và người
bản ngã thấy rất khó đi vào trong thiền vì ở ngay cửa, bạn
phải vứt bỏ bản ngã của bạn.
Jung đã tới Ấn Độ trong khi Ramana Maharshi còn
sống, và nhiều người đã gợi ý cho ông ấy, “Vì ông đã tới
Ấn Độ và ông quan tâm thế tới những bí ẩn bên trong của
cuộc sống, sao ông không đi tới Ramana? Ông viết bình
luận về Bí mật của Hoa Vàng và ở đây hoa vàng đang nở
rộ - sao ông không đi tới Ramana?” Nhưng ông ấy không
bao giờ đi. Ông ấy đã du hành ở Ấn Độ, gặp gỡ nhiều
người, nhưng chưa bao giờ đi tới gặp Ramana. Tại sao?
Nỗi sợ là gì? Ông ấy sợ đương đầu với người này, sợ đối
diện với tấm gương này.
Bạn đã bao giờ nhìn vào ảnh của Jung chưa? Ngay
cả trong ảnh bản ngã cũng rõ ràng thế. Freud dường như
không bản ngã như Jung. Có thể chính bản ngã của ông
ấy mang ông ấy đi xa khỏi thầy ông ấy, Sigmund Freud -
điều đã làm cho ông ấy phản bội Freud. Cứ nhìn vào ảnh
của ông ấy, mắt ông ấy mà xem: rất tinh ranh, tính toán,
dường như sẵn sàng nhảy lên bất kì ai; cực kì bản ngã,
nhưng rất láu lỉnh, thông minh, khéo léo về trí tuệ.
Nhớ lấy, phân tâm hay tâm lí phân tích hay các
nhánh khác của cùng một trò chơi này không thể đưa bạn
tới hạnh phúc được. Chúng chỉ có thể đưa bạn tới cuộc
sống hờ hững của việc điều chỉnh. Chúng không thể giúp
bạn trở thành bắt lửa với mở hội; điều này ở bên ngoài
năng lực của chúng. Và lí do? Lí do là ở chỗ chúng cứ
phân tích ý nghĩ. Phân tích không được cần đâu.
Do đó Bí mật... nói: