BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 404

400

Nhưng không phân tâm nào đã bao giờ hoàn thành -

nó không thể được hoàn thành. Nó là củ hành vô hạn: bạn
có thể cứ bóc nó và bóc nó và bóc nó, và bạn sẽ không
bao giờ đi tới chỗ cuối của nó. Nhưng nó giúp đỡ. Nó làm
cho bạn được điều chỉnh theo bản thân bạn và theo xã
hội. Nó không biến đổi bạn, nó làm cho bạn thành bình
thường một cách bất thường, có vậy thôi. Nó giúp bạn
được điều chỉnh theo xã hội thần kinh trong đó bạn hiện
hữu. Nó làm cho bạn không là con người được biến đổi,
chói sáng, nhưng là người bình thường, người chấp nhận
tất cả những điều cuộc sống đem lại, tốt và xấu, và là
người bắt đầu kéo lê bản thân mình như mọi người khác
đang kéo lê. Nó dạy cho bạn một loại chấp nhận buồn bã
về cuộc sống. Nó không phải là chấp nhận đúng, bởi vì
chấp nhận đúng bao giờ cũng mang tới mở hội.

Sigmund Freud đã nói rằng con người không thể

hạnh phúc được, nhiều nhất con người có thể thoải mái.
Cuộc sống có thể được làm cho thoải mái hơn, có vậy
thôi, nhưng hạnh phúc là không thể được.

Nó không phải là không thể được. Nó là không thể

được qua phân tâm. Bởi vì đã từng có những người hạnh
phúc, chúng ta đã thấy họ. Một Phật, một Lão Tử, một
Krishna - chúng ta đã thấy những người nhảy múa này.
Freud không hạnh phúc - điều đó là đúng - và ông ấy
không thể hạnh phúc được. Chừng nào ông ấy chưa bỏ
phân tâm và đi vào trong quá trình thiền, ông ấy sẽ không
hạnh phúc. Ông ấy sẽ phải lấy thêm vài kiếp nữa để học
thiền.

Thực ra, ông ấy rất sợ thiền. Và không chỉ Sigmund

Freud, mà thậm chí một người như Carl Gustav Jung
cũng sợ. Carl Gustav Jung đã viết một bài bình luận về
cuốn sách này, Bí mật của Hoa Vàng; nhưng nó chỉ là trí
tuệ. Nó không có giá trị tồn tại. Bản thân ông ấy không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.