436
Tôn giáo tuỳ thuộc vào việc tạo ra mặc cảm: đầu
tiên ném hắc ín lên tim mọi người và thế rồi bảo họ cách
lau sạch nó... và thế thì họ phải trả tiền cho điều đó.
Phân tâm là phản ứng. Tôi không gọi nó là cách
mạng mà chỉ là phản ứng. Nó phản ứng chống lại toàn thể
kinh doanh này và nó bắt đầu làm điều đối lập: nó làm
cho bạn tự hào về những thứ của bạn. Nó nói, “Đây là
bình thường hoàn hảo. Nếu mình đái dầm điều này hoàn
toàn là bình thường. Không có gì sai trong nó. Mình phải
thực sự tự hào về nó.” Nó hỗ trợ cho bạn như bạn đang
vậy.
Tôn giáo kết án bạn như bạn đang vậy. Phân tâm
thuyết phục bạn rằng đây là cách duy nhất bạn có thể là
vậy và bạn hoàn toàn đúng. Bạn là được - đó là thông
điệp của phân tâm. Cả hai là sai. Bạn không cần cảm thấy
mặc cảm mà bạn cũng không cần cảm thấy hoàn toàn
được. Nếu bạn cảm thấy mặc cảm bạn sẽ trở thành nạn
nhân của nhà thờ, của linh mục, và họ sẽ khai thác bạn.
Nếu bạn bắt đầu cảm thấy bạn là hoàn toàn được, bạn trở
nên ngủ, trưởng thành của bạn dừng lại.
Bạn phải biết một điều: rằng cuộc sống nghĩa là tiến
hoá, trưởng thành, cuộc sống nghĩa là đi lên ngày càng
cao hơn - tới sự viên mãn mới, tới bình diện mới của bản
thể. Không cần cảm thấy mặc cảm về điều bạn là, nhưng
có mọi nhu cầu để có khao khát vô cùng để vươn lên cao
hơn, bởi vì bạn là hạt mầm, là tiềm năng - và bạn có thể
trở thành Thượng đế. Nếu bạn chấp nhận bản thân bạn
như bạn vậy, và bạn lắng đọng cùng nó, bạn sẽ vẫn còn là
hạt mầm - bạn sẽ không bao giờ trở thành cây và bạn sẽ
không bao giờ có khả năng có đối thoại với các vì sao.
Bạn sẽ không có khả năng chơi với gió và mưa và mặt
trời. Bạn sẽ vẫn còn co lại trong hạt mầm. Nhưng không
cần cảm thấy mặc cảm! Hạt mầm là hạt mầm - không cần