BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 521

517

gì tới việc nhìn thực tế bên trong. Việc nghe nghĩa là
gì? Nó là việc nghe tự phát của nhĩ quang. Tai lắng
nghe chỉ bên trong và không lắng nghe điều ở bên
ngoài. Cảm thấy sáng mà không lắng nghe điều ở
bên ngoài là lắng nghe ở bên trong; nó chẳng liên
quan gì tới việc nghe thực tại điều ở bên trong.
Trong loại nghe này, người ta chỉ nghe cái không có
âm thanh; trong loại thấy này, người ta chỉ thấy cái
vô hình dạng có đó. Nếu mắt không nhìn ra ngoài và
tai không khao khát bên ngoài, chúng tự đóng chúng
lại và thiên về chìm vào bên trong. Chỉ khi người ta
nhìn và khao khát bên trong thì cơ quan này không
đi ra ngoài không chìm vào trong. Theo cách này
lười nhác và lờ phờ được tránh xa. Đó là hợp nhất
của hạt mầm và ánh sáng của nhật và nguyệt.

Nếu, xem như kết quả của lười nhác, người ta trở
nên buồn ngủ, người ta nên đứng dậy và bước
quanh. Khi tâm trí đã trở nên rõ ràng người ta nên
ngồi xuống lần nữa. Trong tiến trình thời gian sẽ có
thành công mà người ta không trở nên lười nhác và
rơi vào giấc ngủ.

Một trưa nóng bức một con cú đang đậu trên cây và

một con thiên nga bay trên trời rồi đậu xuống đó nữa.

“Kinh, trời nóng quá, anh Cú à,” nó nói. “Mặt trời

chói sáng và tôi nóng chảy mồ hôi.”

“Cái gì!” cú nói. “Cái gì? Anh nói về cái gì? Mặt

trời sao? Nóng sao? Khi bóng tối tụ lại nó mới nóng chứ.
Mặt trời này mà anh đang nói tới là gì vậy? Anh điên hay
cái gì không? Anh định nói với tôi cái gì? Không có cái
thứ như mặt trời đâu. Chưa bao giờ có cả. Cái gì là ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.