87
khách, bởi vì rằng khuôn mặt ta linh thiêng hơn ngươi của
người đó biết rõ là sâu bên trong chính cái đối lập mới là
hoàn cảnh: người đó đang chịu đựng mặc cảm, người đó
đang chịu đựng sâu bên dưới từ sự không xứng đáng -
người đó biết rằng người đó là không linh thiêng. Bây giờ
cách duy nhất để che giấu nó với thế giới là có mặt nạ của
tính linh thiêng.
Cái gọi là thánh nhân của bạn không khác chút gì
với tội nhân. Khác biệt duy nhất là ở chỗ tội nhân trung
thực còn thánh nhân không trung thực. Trong một trăm
thánh nhân, nếu bạn có thể tìm ra cho dù một thánh nhân
thực sự là thánh, điều đó sẽ quá đủ, quá đủ một người có
thể được mong đợi; chín mươi chín người chỉ giả vờ. Và
tôi không nói rằng họ giả vờ chỉ với bạn. Việc giả vờ có
thể đi sâu tới mức không chỉ họ đang lừa người khác, họ
bắt đầu lừa bản thân họ. Thực ra, để lừa bản thân bạn, đầu
tiên bạn phải lừa người khác, chỉ thế thì bạn mới có thể
tin được vào nó. Khi người khác bắt đầu tin rằng bạn là
thánh nhân, chỉ thế thì bạn mới có thể tin được vào điều
đó.
Thánh nhân thực không liên quan tới người khác
chút nào. Người đó biết mình là ai. Cho dù toàn thế giới
nói rằng người đó không phải là thánh nhân, điều đó
không thành vấn đề. Hiểu biết của người đó là bên trong,
đương đầu của người đó là trực tiếp với bản thân mình,
kinh nghiệm của người đó là tức khắc và có tính tồn tại.
Người đó biết điều tinh tuý của mình. Và biết điều tinh
tuý của mình là bước đầu tiên để biết Thượng đế, để trở
thành bất tử, để đi ra ngoài cái chết.