BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 17

13

họ đã quyết định vẫn còn không yêu, để cho không ai bác
bỏ họ. Mọi người sợ thất bại tới mức họ chưa bao giờ thử
cái gì mới - ai biết? Nếu họ thất bại, thì sao?

Và một cách tự nhiên, đi vào trong thế giới bên

trong bạn sẽ phải thất bại nhiều lần, bởi vì bạn chưa bao
giờ đi tới đó. Mọi kĩ năng và hiệu quả của bạn đều là của
chuyển động bên ngoài, của hướng ngoại. Bạn không biết
cách đi vào trong. Mọi người nghe từ 'chuyển vào trong,
đi vào trong’, nhưng nó không tạo ra nghĩa gì mấy cho
họ. Mọi điều họ biết là cách đi ra ngoài, mọi điều họ biết
là cách đi tới người khác. Họ không biết cách nào đi tới
bản thân họ. Điều đó nhất định xảy ra, bởi vì thói quen
quá khứ của bạn, mà bạn sẽ thất bại nhiều lần. Đừng trở
nên vô vọng. Trưởng thành tới chậm chạp. Nó tới là cái
chắc và chắc chắn, nhưng nó cần thời gian.

Và nhớ lấy, với từng người khác nhau nó sẽ tới với

nhịp khác nhau, cho nên đừng so sánh. Đừng bắt đầu
nghĩ, “Ai đó đang trở thành im lặng thế và vui vẻ thế mà
mình vẫn chưa trở thành. Cái gì xảy ra cho mình?” Đừng
so sánh với bất kì người nào, bởi vì từng người đều đã
sống theo cách khác nhau trong các kiếp sống quá khứ
của mình. Ngay cả trong kiếp này mọi người đã sống
khác nhau. Chẳng hạn, nhà thơ có thể thấy dễ đi vào
trong hơn nhà khoa học; huấn luyện của họ là khác. Toàn
thể huấn luyện khoa học là để có tính khách quan, để liên
quan tới đối thể, để quan sát đối thể, để quên đi tính chủ
thể. Nhà khoa học, là nhà khoa học, phải rút bản thân ông
ấy hoàn toàn ra khỏi thực nghiệm của ông ấy. Ông ấy
phải không được tham gia vào thực nghiệm, phải không
có tham gia về tình cảm. Ông ấy phải ở đó hoàn toàn tách
rời, giống như máy tính. Ông ấy phải không là con người
chút nào; chỉ thế thì ông ấy mới là nhà khoa học thực sự,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.