BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 213

209

nhẹ người. Mặc dầu họ khóc lóc, kêu la và họ nói, “Bất
hạnh lớn đã xảy ra,” nhưng sâu bên dưới tất cả họ đều
cảm thấy nhẹ người.

Cùng điều đó cũng là tình huống với Jayprakash

Narayan: bây giờ ông ấy đang cảm thấy bị bỏ lại hoàn
toàn đằng sau, không ai quan tâm. Thực ra, những người
đang trong quyền lực sẽ cầu nguyện rằng nếu ông ấy chết
sớm, điều đó sẽ là tốt. Và ông ấy rất ốm - nửa tuần ông ấy
phải tiếp nước. Ông ấy không thể làm việc được, thân thể
ông ấy ngày càng yếu đi mọi hôm. Và họ phải cảm thấy
rất hạnh phúc là chẳng mấy chốc ông ấy sẽ qua đời, cho
nên sẽ không có ai mạnh hơn họ đang vậy.

Tôi muốn kể về Jayprakash....

Tôi yêu người này. Ông ấy là người tốt - tốt tới mức

chính định mệnh của ông ấy không phải là trong chính trị
- ông ấy là người phi chính trị. Ông ấy là nhà thơ, người
mơ, người không tưởng, người tốt - vì mọi người mơ đều
là người tốt.

Tôi muốn bảo ông ấy: Xin lỗi đất nước trước khi

ông chết đi. Nói với đất nước rằng nhân danh ông một
nhóm những chính khách đói quyền lực đã lừa cả ông và
đất nước, rằng ông đã bị lừa và đất nước đã bị lừa. Nói
với đất nước rằng cách mạng đã thất bại! Nhưng đừng chỉ
nói với đất nước rằng cách mạng đã thất bại. Nhớ nói
điều này nữa, rằng mọi cuộc cách mạng đều sẽ thất bại
theo cùng cách, vì chính nền tảng của chúng là sai.

Cách mạng không thể bị áp đặt từ bên trên. Ai sẽ áp

đặt nó? Những người sẽ áp đặt nó sẽ là một phần của quá
khứ, họ sẽ tiếp tục quá khứ. Nói với mọi người rằng
không có tương lai cho cách mạng chính trị. Chỉ một loại
cách mạng là có thể là đó là cách mạng tâm linh: từng cá
nhân phải thay đổi bản thể của mình. Và nếu chúng ta có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.