BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 249

245

cuộc sống là không chắc chắn. Người ta chỉ có thể chắc
chắn về tính không chắc chắn và không về cái gì khác.

Cái mới làm cho mọi người rất e sợ. Họ níu bám lấy

cái cũ. Do đó mới có những người theo tập quán trên thế
giới - và họ là trọng lượng chết, bởi vì họ mà thế giới vẫn
còn tĩnh tại. Họ sẽ cứ khăng khăng vào hình mẫu cũ của
họ.

Chẳng hạn, ở Ấn Độ, mọi người đã sống trong gần

năm nghìn năm với cùng cấu trúc mà Manu đã tạo ra. Nó
có thể đã là tốt trong những ngày đó, phải đã có ý nghĩa
nào đó. Nhưng năm nghìn năm đã qua rồi và dầu vậy ở
Ấn Độ, giới tiện dân vẫn tồn tại. Có những người thậm
chí không thể nào được chạm tới, họ không phải là người.
Người chính thống thực sẽ thậm chí không chạm vào cái
bóng của họ. Nó đã như vậy, nó vẫn là vậy trong vài làng,
rằng khi một tiện dân, một sudra, đi qua trên phố, người
đó phải kêu to “Xin tránh khỏi đường của tôi. Tôi đang
tới đây” - bởi vì nếu cái bóng của người đó rơi vào ai đó
có đẳng cấp cao, điều đó sẽ là tội lỗi. Người đó có thể bị
đánh, bị đánh cho tới chết! Dẫu vậy mọi người đang bị
thiêu vì tội lỗi này. Và cấu trúc ngu xuẩn này đã sống
trong năm nghìn năm - vô nhân đạo thế, phi dân chủ thế!
Đó là lí do tại sao ở Ấn Độ dường như là dân chủ không
thể nào thành công được: toàn thể tâm trí Hindu là phi
dân chủ. Làm sao bạn có thể thành công trong việc tạo ra
một nước dân chủ nếu toàn thể cấu trúc tâm trí, việc ước
định của tâm trí, là phi dân chủ?

Nền tảng cơ sở của dân chủ là ở chỗ từng con người

đều bình đẳng, không ai có giá trị nhiều hơn người khác -
nhưng điều đó là không chấp nhận được cho người
Hindu. Thực ra, người sudra, tiện dân, không thể được coi
là con người. Người đó phải được coi là như con vật,
không như con người. Đàn bà không thể được coi là cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.