BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 322

318

từ giấc ngủ bình thường của mình, ông ấy đã thức dậy từ
giấc ngủ siêu hình mà tất cả chúng ta đang sống trong.
Ông ấy trở nên thức tỉnh.

Ông ấy thường nói với các đệ tử của mình, “Ta làm

việc vất vả và đã không thể đạt tới được, và khi ta đã bỏ
chính ý tưởng làm việc, thế thì ta đạt tới.”

Đó là lí do tại sao tôi gọi công việc của tôi là 'trò

chơi'. Bạn phải ở trong trạng thái ngược đời. Đó là nghĩa
của từ 'chơi. Bạn đã rất nghiêm chỉnh, dường như qua làm
việc cái gì đó sẽ xảy ra, nhưng nó không bao giờ xảy ra
qua công việc. Nó xảy ra chỉ khi công việc biến mất và
chơi đùa nảy sinh, thảnh thơi nảy sinh; và không phải là
thảnh thơi được trau dồi, mà là thảnh thơi tới từ hiểu biết
rằng: “Trong mọi điều mình có thể làm, cái 'tôi' của mình
sẽ cứ còn dai dẳng; mọi điều mình có thể làm sẽ tiếp tục
nuôi dưỡng bản ngã mình, và bản ngã là rào chắn. Cho
nên việc làm của mình thực sự là việc không làm của
mình.” Thấy điều này, việc làm bay hơi. Và khi không có
việc làm, làm sao người làm có thể tồn tại được? Việc
làm mất đi, người làm đi theo nó hệt như cái bóng. Và thế
thì bạn được bỏ lại - toàn bộ, toàn thể, trong cái toàn thể,
một phần của trò chơi vũ trụ này. Đó là chứng ngộ.

Những lời kinh này là có giá trị vô cùng. Suy ngẫm

về chúng đi.


Thầy Lữ Tử nói:
Khi im lặng tới, không một ý nghĩ nảy sinh; người
đang nhìn vào bên trong đột nhiên quên mất rằng
mình đang nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.