BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 75

71

duy nhất là ở chỗ không có phúc lạc trong trống
rỗng đó: nó chỉ là cái không. Tôi có thể mong đợi
cái gì đó để lấp vào nó một trong những ngày này
không?

Mariel Strauss, chính bởi vì ý tưởng này mà bạn

đang bỏ lỡ toàn thể cái đẹp của tính không rồi: ham muốn
này để lấp đầy nó. Bạn không thực là cây tre hổng đâu,
bởi vì trong cây tre hổng này ham muốn này vẫn có đó.
Và ham muốn này là đủ để lấp đầy cây tre hổng, để chắn
cái trống rỗng của nó. Ham muốn này để lấp đầy nó một
ngày nào đó, mong đợi này rằng, “Một ngày nào đó,
Thượng đế sẽ tới và rót đầy trống rỗng của tôi,” chính ý
tưởng này đang ngăn cản bạn khỏi thực sự trở thành cây
tre hổng. Vứt ham muốn này đi, quên tất cả về việc rót
đầy cây tre hổng của bạn đi - thế thì bạn mới là cây tre
hổng. Và khi bạn là cây tre hổng, nó lập tức tràn đầy
Thượng đế. Nhưng không phải là bạn phải ham muốn nó.
Nếu bạn ham muốn nó, bạn sẽ cứ bỏ lỡ nó.

Đây là một trong những điều ngược đời cơ bản cần

được hiểu về cuộc truy hỏi tôn giáo. Hiểu nó sâu sắc nhất
có thể được đi, để cho nó chìm sâu vào trong tim bạn, bởi
vì đây không chỉ là vấn đề của Mariel Strauss đâu, đây là
vấn đề của mọi người. Bất kì ai đi vào trong việc tìm chân
lí, bản thể, Thượng đế, hay bất kì cái gì bạn gọi nó, sẽ
phải bắt gặp nó.

Bạn có thể cảm thấy rằng bạn là trống rỗng, nhưng

sâu bên dưới, lẩn khuất đâu đó là ham muốn này, hi vọng
này, mong đợi rằng “Bây giờ, Thượng đế ở đâu? Đang
muộn rồi và tôi vẫn còn là cây tre hổng lâu thế. Phỏng có
ích gì? Đây chỉ là cái không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.