BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 126

Đi từ Fensmore tới Whipple Hill mất ba ngày đường, hai ngày nếu người

ta muốn đi nhanh, mà chẳng có ai muốn hết. Hugh biết tổng thời gian ở
trong xe như thế ít hơn so với việc quay lại Luân Đôn rồi một tuần sau lại
tới Berkshire, tuy vậy, đó sẽ là một hành trình điên rồ. Ai đó (Hugh không
chắc là ai - nhất định không phải là Daniel, cậu ta chẳng bao giờ thích làm
những việc như thế) đã lên lộ trình, đánh dấu tất cả những quán trọ (cùng
với số phòng ở mỗi nơi) và ước tính nơi mọi người phải ngủ lại.

Hugh hy vọng những người không định dự đám cưới đôi Chatteris-

Smythe-Smith-Wynter sẽ không ra đường trong tuần này, bởi vì chẳng còn
phòng trọ thừa nữa đâu.

“Anh sẽ không đi về nhà bởi vì nhà anh chán chết đi được”, Daniel bảo

và đập mạnh vào lưng anh. “Vả lại anh không có xe ngựa nên nếu quay lại
Luân Đôn, anh sẽ phải tìm chỗ ngồi cùng với bạn của mẹ tôi đấy.”

Hugh dợm mở miệng, nhưng Daniel chưa nói xong. “Và đấy là chưa nói

đến việc đi tới Whipple Hill từ Luân Đôn nhé. Có thể sẽ có chỗ cùng với vú
em của mẹ tôi, nhưng nếu không thì anh có thể thử đặt chỗ ở xe khách.”

“Anh nói xong chưa?”, Hugh hỏi.
Daniel giơ một ngón tay lên như thể vẫn còn một điều nữa muốn nói

nhưng rồi lại hạ tay xuống. “Rồi”, anh nói.

“Anh thật dã man.”
“Tôi chỉ nói sự thật thôi”, Daniel đáp lại. “Vả lại sao anh không muốn

đến Whipple Hill nhỉ?”

Hugh chỉ nghĩ ra đúng một lý do.
“Lễ hội sẽ bắt đầu ngay khi chúng ta tới nơi”, Daniel tiếp tục. “Nó sẽ rất

hoành tráng và kéo dài cho tới tận đám cưới.”

Khó mà tưởng tượng nổi một người đàn ông nào có tâm hồn tươi sáng và

vui vẻ hơn Daniel Smythe-Smith được nữa. Hugh biết rằng một phần cũng
nhờ đám cưới sắp tới của Daniel với cô Wynter xinh đẹp, nhưng nói thật,
Daniel lúc nào cũng là một người đàn ông dễ kết bạn và hay cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.