BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 182

Anh có bao giờ tỉnh giấc vì đau hay không?

Cô tự hỏi sao anh lại giỏi toán đến thế. Sau khi cô nài nỉ anh nhân những

con số siêu lớn, anh từng giải thích cho cô cách anh tư duy những con số
trong đầu, chỉ có điều anh không thật sự nhìn thấy chúng mà chúng cứ tự
động sắp xếp cho tới khi anh biết được kết quả. Cô thậm chí cũng chẳng
thèm giả vờ hiểu anh nhưng vẫn hỏi này hỏi nọ bởi vì anh thật đáng yêu khi
bực bội.

Anh mỉm cười khi ở cùng cô. Cô không nghĩ là trước đó anh hay cười

đến vậy.

Liệu người ta có thể yêu một ai đó trong khoảng thời gian ngắn ngủi như

vậy hay không? Honoria đã quen Marcus rất lâu trước khi yêu anh ấy.
Daniel quả quyết mình đã yêu cô Wynter ngay từ cái nhìn đầu tiên. Không
hiểu sao điều đó có vẻ còn hợp lý hơn hành trình tình yêu của Sarah.

Cô nghĩ rằng mình cũng có thể nằm lại giường và tự vấn bản thân, nhưng

cảm thấy thật bứt rứt nên lại rời giường, ra cửa sổ, và kéo rèm. Mặt trăng
không tròn đầy, nhưng cũng sắp rồi, và ánh sáng bạc chiếu lấp lánh trên bãi
cỏ.

Sương, cô nghĩ thầm và nhận ra mình đã đi dép lê vào rồi. Căn nhà thật

yên ắng và cô biết mình không nên ra khỏi phòng, thậm chí cũng chẳng vì
mặt trăng vẫy gọi...

Mà do gió. Lá cây đã lìa cành từ lâu, nhưng những chiếc lá nhỏ ở đầu các

nhánh cây đủ nhẹ để rung rinh theo gió. Một nơi có không khí trong lành là
tất cả những gì cô cần. Và gió mơn man qua mái tóc. Đã lâu lắm rồi cô
không thả tóc khi ra khỏi phòng ngủ, cô chỉ muốn ra ngoài và...

Và chỉ có thế thôi.
Cùng đêm hôm ấy
Ở một căn phòng khác
Giấc ngủ chưa bao giờ đến dễ dàng với Hugh Prentice. Khi còn bé thì là

vì anh mải lắng nghe. Anh không biết vì sao phòng trẻ ở Ramsgate không ở
một góc nhà xa xôi nào đó như mọi căn nhà khác mà anh từng đến, chính vì
thế mà lúc này hay lúc khác, toàn những lúc họ không ngờ tới (mà cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.