BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 202

Cô chờ tới khi anh ngồi xuống đầu sô pha bên kia rồi lặng lẽ hỏi, “Chân

anh đang làm anh khó chịu à?”.

“Một chút thôi.” Anh đặt gậy xuống và lơ đãng xoa bắp chân. Sarah tự

hỏi liệu anh có nhận ra là mình đang làm thế hay không nữa.

Harriet đột ngột đứng phắt dậy. “Em vừa nhớ ra một chuyện”, cô bé kêu

lên.

“Gì thế?”, Sarah hỏi.
“Đó là... ừm... chuyện về... Frances!” “Frances làm sao?”
“À, không có gì đâu, thật đấy, chỉ là...” Cô bé gom giấy lại và cầm lấy cả

tập giấy, làm vài tờ bị gập lại.

“Cẩn thận kìa”, Hugh nhắc nhở. Harriet nhìn anh ngơ ngác.
“Em đang vò giấy kìa”, anh nói, ra dấu về phía tập giấy. “À! Phải rồi.

Thêm lý do để em đi khỏi đây.” Cô bé bước ngang để đi ra cửa. “Nên em sẽ
đi...”

Sarah và Hugh cùng nhìn cô bé rời đi, nhưng bất chấp mọi lời tuyên bố,

có vẻ cô bé cứ nấn ná lại cửa mãi.

“Em cần tìm Frances à?”, Sarah hỏi.
“Vâng.” Harriet xoay chân lại và nói, “Phải rồi. Tạm biệt nhé”. Và cuối

cùng cô bé cũng rời đi.

Sarah và Hugh nhìn nhau vài giây trước khi khe khẽ cười. “Chuyện đó

là...”, anh định nói.

“Xin lỗi!”, Harriet hét lên, lao lại vào phòng. “Em quên mất một điều.”

Cô bé chạy ra bàn, giả bộ cầm thứ gì đó lên mà Sarah không thể nhìn rõ
(mặc dù công bằng mà nói thì Sarah cũng không có thị lực tốt lắm), và vội
vã đi ra, đóng cửa lại sau lưng.

Miệng Sarah há hốc. “Cái gì vậy?”
“Con bé tinh quái đó. Nó chỉ giả vờ quên gì đó để có thể đóng cửa lại.”
Hugh nhướn một bên lông mày lên. “Điều đó làm em khó chịu à?”
“Tất nhiên là không. Em chỉ không bao giờ nghĩ con bé có thể tinh ranh

đến thế.” Sarah dừng lại để cân nhắc. “Thôi đừng bận tâm, em vừa nói gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.