BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 205

“Bất kỳ đâu ư?” cô trêu chọc. Cô xoa một tay lên mái tóc màu hung của

anh, sung sướng khi thấy nó dễ dàng rối bù lên.

“Một nơi có giường.” Anh hôn má, rồi cổ, rồi làn da mềm mại ở họng cô.

“Và cửa có khóa.”

Tim Sarah đập mạnh trước câu nói của anh, nhưng đồng thời, câu nói của

anh đánh thức một tia lý trí mỏng manh. Cửa phòng khách nhỏ được đóng
lại nhưng không khóa. Sarah không nghĩ là nó có thể khóa lại, và quan
trọng hơn, cô biết nó không nên bị khóa lại. Bất kỳ ai thử mở cửa mà thấy
nó bị khóa sẽ ngay lập tức muốn biết chuyện gì đang diễn ra bên trong, điều
đó có nghĩa là trừ phi một trong hai người họ muốn mạo hiểm nhảy ra khỏi
cửa sổ cao ba mét rưỡi, nếu không thì sẽ có một vụ tai tiếng nổ ra nếu có
người bước vào qua cánh cửa không khóa kia.

Và dù Sarah có ý định cưới ngài Hugh Prentice (khi anh đã cầu hôn, một

việc mà anh sẽ làm và nếu anh không làm thì cô cũng sẽ bắt anh làm), cô
chẳng thích có một vụ ép cưới chỉ vài ngày trước đám cưới của anh họ
mình đâu.

“Chúng ta phải dừng lại thôi”, cô nói mà không mấy thuyết phục.
“Anh biết.” Nhưng anh không ngừng hôn cô. Anh có chậm lại chút xíu

nhưng không hề ngừng lại.

“Hugh...”
“Anh biết”, anh lại nói, nhưng trước khi anh kịp lùi ra, tay nắm cửa đã bị

xoay một cách kiên quyết và Daniel nhanh nhẹn bước vào, nói gì đó về việc
tìm Anne.

Sarah thở dốc, nhưng không có cách nào để cô thay đổi tình thế kịp thời.

Hugh đè hơn nửa người lên người cô, có ít nhất ba cái kẹp tóc dưới sàn,
và...

Và đấy, Hugh đè hơn nửa người lên người cô.
“Cái quái gì thế này?” Daniel trừng mắt nhìn, chết lặng trước khi đầu óc

nhanh nhạy bẩm sinh của anh hoạt động và đá sập cửa lại sau lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.