BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 206

Hugh đứng dậy nhanh hơn Sarah nghĩ là có thể trong tình huống này.

Không còn bị ép bởi trọng lượng của anh, cô ngồi dậy, theo bản năng lấy
cánh tay che ngực dù cho bộ váy của cô chẳng bị cởi một nút nào.

Nhưng cô cảm thấy lộ liễu. Cô vẫn còn có thể cảm nhận hơi ấm của

Hugh trên người mình, và giờ Daniel đang nhìn chằm chằm vào cô với vẻ
giận dữ xen lẫn thất vọng khiến cô không tài nào nhìn vào mắt anh.

“Tôi đã tin tưởng anh, Prentice”, Daniel nói bằng giọng trầm, hăm dọa.
“Không phải ở mặt này”, Hugh đáp lại, và đến Sarah cũng thấy ngạc

nhiên trước giọng hờ hững của anh.

Daniel lao vào anh.
Sarah đứng bật dậy. “Dừng lại! Chuyện không như anh nghĩ đâu!”
Sau rốt thì đó là điều mà người ta toàn nói trong tiểu thuyết còn gì.
“Được rồi”, cô nói, nhìn vẻ ngờ vực trên mặt cả hai người đàn ông,

“chuyện đúng như anh nghĩ đấy. Nhưng anh không thể đánh anh ấy”.

Daniel gầm lên. “À, anh không thể sao?”
Sarah đặt tay lên ngực anh. “Không”, cô nói một cách kiên định rồi chỉ

tay về phía Hugh. “Anh cũng không.” Hugh nhún vai. “Anh có định làm
thế đâu.”

Sarah chớp mắt. Anh trông bình thản một cách đáng sửng sốt, dường như

đã cân nhắc tất cả mọi chuyện.

Cô quay về phía Daniel. “Đây không phải chuyện của anh.”
Cơ thể của Daniel căng cứng vì giận dữ, và anh hầu như không kiểm soát

nổi giọng mình khi nói, “Về phòng em đi, Sarah”.

“Anh chẳng phải cha em”, cô đáp trả.
“Anh sẽ thay vị trí của cha em cho tới khi ông đến”, Daniel gần như quát

lên.

“À, anh mà cũng có tư cách nói thế cơ đấy”, cô giễu cợt. Sau rốt thì hôn

thê của Daniel cũng từng sống với gia đình Pleinsworth. Sarah biết thừa
hành vi theo đuổi hôn thê đầy lãng mạn của anh cũng chẳng trong sáng gì.

Daniel khoanh tay lại. “Chuyện này không phải về anh đâu nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.