BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 212

“Được rồi”, Sarah chậm rãi nói, cố tiếp thu tất cả. “Nếu anh nói anh ấy

tốt bụng và em nên yêu quý anh ấy như anh trai thì em sẽ làm vậy. Nhưng
chuyện này thì có liên quan gì chứ?”

“Là vì cha anh quá quyết tâm trả thù anh họ của em”, Hugh đáp lại, hất

đầu về phía Daniel. “Và bây giờ vẫn thế.”

“Nhưng anh đã nói là...”
“Anh có thể kìm chân ông ấy”, Hugh cắt ngang. “Chứ không thể thay đổi

được suy nghĩ của ông ấy.” Anh dồn trọng lượng sang một bên chân, và
Sarah nghĩ mình thấy vẻ đau đớn thoáng xuất hiện trong mắt anh. Cô nhìn
theo mắt anh tới chỗ chiếc gậy đang nằm trên tấm thảm gần sô pha. Anh
bước một bước về phía nó, nhưng trước khi anh kịp làm bất kỳ điều gì cô
đã chạy vội tới để mang nó lại giúp anh.

Vẻ mặt anh khi thấy cô làm thế không phải vẻ biết ơn.
Nhưng bất kể Hugh muốn nói gì thì anh cũng nuốt nó xuống một cách

cay đắng, thay vào đó nói với cả hai bọn họ, “Tôi nghe nói rằng trong ngày
đấu súng, người ta không rõ liệu tôi có sống sót được hay không”.

Sarah nhìn Daniel. Anh gật đầu buồn bã.
“Cha tôi tin rằng tôi sẽ chết, và...”, Hugh không nói nữa mà thở ra mệt

mỏi, cam chịu. “Và có thể ông đã đúng”, cuối cùng anh tiếp tục như thể
cũng chỉ vừa chấp nhận điều mình sắp nói, “Freddie sẽ không bao giờ kết
hôn. Tôi thì luôn nghĩ anh ấy sẽ cưới, dù cho...”. Một lần nữa, anh không
nói trọn câu.

“Hugh?”, Sarah dịu dàng nói, sau gần một phút trôi qua.
Anh quay lại và nhìn cô, rồi mặt anh đanh lại. “Anh nghĩ gì không quan

trọng”, anh gạt đi. “Điều quan trọng là cha anh nghĩ gì, và ông tin chắc
rằng anh phải là người sinh ra người thừa kế cho thế hệ tới. Khi Winstead
gần như giết chết anh...” Anh nhún vai, để cho Sarah và Daniel tự đưa ra
kết luận.

“Nhưng anh ấy đâu có giết anh”, Sarah nói. “Vậy nên anh vẫn có thể...”
Không ai nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.