BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 211

“Nó không hợp để em nghe đâu”, Daniel nói dứt khoát. “Thế hả?”, cô

hỏi. “Thế còn ‘lão khốn, kẻ khốn nạn’ thì hợp hả?”

Nếu không phải quá tức giận thì cô hẳn đã thấy hài lòng khi cả hai người

đàn ông nao núng.

“Anh ấy thích đàn ông”, Hugh nói cộc lốc.
“Em còn chẳng biết điều đó có nghĩa là gì nữa”, Sarah quát lên.
Daniel chửi thề cay đắng. “Ôi, vì tình yêu với Chúa, Prentice, cô ấy là

một quý cô gia giáo. Và cũng là em họ của tôi đấy.”

Sarah không tưởng tượng nổi điều đó thì có gì liên quan nữa, nhưng

trước khi cô kịp hỏi, Daniel đã bước một bước về phía Hugh và gầm lên,
“Nếu anh nói thêm một lời nữa thôi thì tôi thề sẽ khiến anh bị treo cổ đấy”.

Hugh lờ đi, mắt không hề rời khỏi mắt của Sarah. “Như kiểu anh thích

em”, anh nói chậm rãi và kiên quyết, “anh trai anh thích đàn ông”.

Cô trừng mắt nhìn anh, không hiểu nổi, và rồi, “Ồ”. Cô nhìn sang Daniel,

mặc dù cũng không hiểu vì sao mình làm vậy. “Điều đó có thể thật sao?”

Anh nhìn đi nơi khác, má đỏ bừng.
“Anh không tự nhận là hiểu Freddie”, Hugh nói, mỗi từ đều được chọn

lựa kỹ lưỡng, “hay vì sao anh ấy lại như vậy. Nhưng anh ấy là anh trai anh
và anh yêu anh ấy.”

Sarah không dám chắc phải phản ứng thế nào. Cô nhìn Daniel xin lời

khuyên nhưng anh quay mặt đi chỗ khác. “Freddie là một người đàn ông
tốt”, Hugh tiếp tục, “và anh ấy...” .

Sarah quay về phía anh. Họng anh co thắt dữ dội và cô nghĩ mình chưa

bao giờ thấy anh bối rối như thế.

“Anh ấy là lý do duy nhất giúp anh sống sót qua tuổi thơ.” Hugh chớp

mắt rồi mỉm cười trầm tư. “Mặc dù anh nghĩ anh ấy cũng sẽ nói vậy về anh
thôi.”

Chúa lòng lành, Sarah nghĩ, cha họ là loại người như thế nào vậy?
“Anh ấy... không giống anh”, Hugh nuốt nước bọt, “nhưng anh ấy là một

người đàn ông tốt, cũng đáng kính và tốt bụng như ai khác”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.