BÍ MẬT CỦA NHỮNG NỤ HÔN - Trang 209

“Nhưng...”, Sarah cố tìm từ để nói. Cô không thường gặp cha mình, ông

hiếm khi rời khỏi Devon, và Sarah thường thấy mình đi lại vùng đất phía
nam Anh quốc với mẹ trong hành trình tìm chồng bất tận. Nhưng ông là
cha cô, và cô yêu ông, cô không thể nào tưởng tượng được cái cảnh đứng
trơ ra đó khi có người chửi bới ông như vậy.

“Không phải tất cả chúng ta đều có những ông bố nuôi năm mươi ba con

chó săn tốt bụng và hiền lành”, Hugh nói.

Sarah hy vọng mình đã lý giải nhầm tông giọng khinh khỉnh trong câu

nói của anh.

“Điều đó thì có gì liên quan cơ chứ?”, cô ngập ngừng ướm hỏi.
“Điều đó có nghĩa cha anh là một lão khốn. Có nghĩa ông ta là một kẻ

khốn nạn thích làm hại người khác. Có nghĩa”

- Hugh bước sát lại, giọng lạnh lẽo vì tức giận - “rằng ông ta bị điên bất

kể ông ta trưng ra bộ mặt như thế nào trước xã hội đi nữa, và không, anh
nhắc lại, không thể nói lý với ông ta một khi ông ta đã quyết tâm làm điều
gì đó.”

“Như giết anh chẳng hạn”, Daniel nói rõ.
“Bất kỳ điều gì”, Hugh quát lên, “nhưng đúng là bao gồm cả anh. Em,

mặt khác”, anh nói với Sarah, giọng trở nên bình thản một cách khó chịu,
“ông ấy sẽ quý lắm”.

Cô cảm thấy buồn nôn.
“Tước hiệu của gia đình em có từ thời Tudo, và có lẽ em có một khoản

hồi môn đáng kể.” Hugh dựa một bên hông vào tay vịn của ghế và duỗi
cẳng chân bị thương ra phía trước.

“Nhưng quan trọng hơn, em có sức khỏe tốt và đang ở tuổi sinh nở.”
Sarah chỉ biết trừng mắt nhìn.
“Cha anh sẽ mê mẩn em cho xem”, anh nhún vai nói nốt. “Hugh”, Sarah

nói. “Em không...”. Nhưng cô không biết làm sao để nói hết. Cô không
nhận ra người đàn ông này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.