BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 134

Chương 19

Thậm chí không có de Ayala dẫn đường, mùi hương bạc hà vẫn có thể lôi

léo Perenelle dấn sâu vào dãy xà-lim. Tươi nguyên và tinh sạch, mùi hương ấy
bao trùm lên thứ mùi hôi thối khó chịu của tòa nhà mục nát và cả mùi đậm đặc
luôn hiện hữu của muối. Bây giờ cón có một thứ mùi khác trong Alcatraz: mùi
khó chịu ở sở thú của quá nhiều loài thú dồn vào nhau chật ních.

De Ayala ngừng lại trước lối vào của một xà-lim và trôi giạt người sang một

bên, để lộ một tấm mạng nhện rối beng to tướng lấp đầy khoảng trống. Tấm
mạng hình tròn sáng lấp lánh những giọt chất lỏng rung rung. Mùi hương bạc hà
mạnh nhất ở đây.

“Nicholas hả?” Perenelle thì thầm, lúng ta lúng túng. Đó là mùi hương quen

thuộc tuyệt vời rất dễ phân biệt từ luồng điện của chồng bà… nhưng mùi hương
ấy sao lại ở đây? Bà cố săm soi đằng sau tấm mạng, nhìn thẳng vào xà-lim.
“Nicholas?” bà lại thì thầm một lần nữa.

Ngay tức khắc, mỗi giọt riêng lẻ trong tấm mạng lung linh tỏa sáng mờ mờ

và kết thành một khối. Tấm mạng nhện nhanh chóng có khả năng phản chiếu,
nhờ vậy mà như thế bà đang nhìn vào một tấm gương soi rất lớn, rồi toàn bộ mờ
dần và tối sầm lại, để lộ ra lớp hoa văn phức tạp bên dưới. Một sợi dây màu xanh
lá kêu răng rắc uốn vặn lan khắp từng sợi tơ mỏng manh và bà nghe rõ giọng nói
của Nicholas – “Lúc nào cô ấy cũng bảo rằng một phần nhỏ con người cô ấy luôn
ở trong chiếc vòng này.” – rồi một tích tắc sau đó tấm mạng dần chiếu sáng sống
động trở lại và ba khuôn mặt đầy vẻ ngạc nhiên hiện ran gay trong vùng tối, nhìn
chăm bẳm vào bà.

“Nicholas!” Giọng Perenelle ngắt quãng. Bà phải chiến đấu ghê gớm lắm

mới giữ cho luồng điện mình không sáng lóe lên. Đây là điều không thể - nhưng
mặt khác, đó lại là thế giới nơi bà đang sống. Theo bản năng, bà biết ngay đây là
một hình thức bói cầu, sử dụng chất lỏng trên mạng nhện làm nguồn cung cấp
hình ảnh… nào làm được như vậy; ông chưa bao giờ nắm vững một ngón nghề
đặc biệt nào. Nhưng Nicholas luôn làm bà ngạc nhiên, thậm chí sau hơn sáu trăm
năm trong đời sống hôn nhân. “Nicholas,” bà thì thào. “Đúng là mình rồi!”

“Perenelle! Ồ, Perenelle!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.