BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 148

khóa chặt bàn tay mình thành hai nắm đấm giấu sau lưng và cứng người không
cử động được, sợ mình sẽ buột miệng nói ra, nên cậu bé nín thở, trái tim nện
thình thịch mạnh đến nỗi thật sự làm rung lắc toàn thân cậu bé. Cậu bé biết nếu
mình cử động, mình sẽ ngã nhào, hoặc quay người bỏ chạy thoát khỏi căn phòng
ấy như một đứa con nít, và nếu cậu bé nói ra một lời nào thì cậu bé sẽ yếu lòng và
bật khóc ngay. Nhưng cậu bé đã kiên quyết nhủ lòng không được biểu lộ bất cứ
sự yếu đuối nào trước mặt Roland Dee. Qua bên vai phải của cha, xuyên qua ô
cửa sổ kẻ ô hình thoi nhỏ xíu, John có thể nhìn thấy đỉnh Tháp London gần đó.
Đứng yên không nhúc nhích và im lặng, cậu bé để cho cha mình tiếp tục đọc
sách.

John Dee luôn biết mình rất khác biệt.
Khi mới chỉ là một đứa trẻ, và rõ ràng là từ những năm đầu đời cậu bé đã

được ban tặng một khả năng đặc biệt về toán học và ngôn ngữ; cậu bé có thể đọc
và viết không chỉ tiếng Anh thôi, mà cả tiếng La-tinh và Hy Lạp nữa, ngoài ra
còn tự học tiếng Pháp và một chút tiếng Đức. John hoàn toàn tận tụy với mẹ,
Jane, và bà ta luôn về phe với cậu chống lại sự độc đoán của người cha. Được mẹ
khích lệ, John đã đặt ra viễn cảnh sẽ theo học tại trường St. John’s College,
Cambridge. Cậu bé đã nghĩ - đã hy vọng - rằng cha sẽ vui mừng, nhưng Roland
Dee là một nhà buôn vải dệt, giữ một vị trí nho nhỏ trong triều Vưa Henry và hầu
như rất sợ một nền giáo dục quá cao. Roland từng trông thấy điều gì đã xảy đến
cho những người có giáo dục trong triều: làm phật ý nhà vua thật là một việc quá
dễ dàng, và những ai làm như vậy thường có kết cục trong nhà tù hoặc là chết,
hoặc bị tước đoạt hết đất đai và tài sản. John biết cha muốn mình thừa kế việc
kinh doanh làm ăn của gia đình, và để làm điều đó cậu bé không cần được giáo
dục gì hơn là khả năng đọc, viết và cộng một cột số.

Nhưng John Dee lại muốn nhiều hơn.
Vào một ngày tháng Tư năm 1542, cuối cùng cậu bé đã lấy hết can đảm để

thưa với cha là mình đang theo học trường này, dù cha có cho phép hay không.
Ông ngoại cậu bé William Wild, đã đồng ý chi trả học phí, và Dee đã ghi danh
học mà cha không hề hay biết.

“Vậy giả như con đi học tại ngôi trường này, thì sao nữa?” Roland hỏi gằn,

chòm râu rậm tua tủa dựng đứng vì cơn thịnh nộ nổi lên đùng đùng. “Người ta sẽ
nhồi nhét vào đầu con những điều vô nghĩa chẳng ích lợi gì. Con sẽ học tiếng La-
tinh và Hy Lạp, toán học và triết học, lịch sử và địa lý, nhưng những thứ đó ích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.