BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 158

Con nhân sư kêu rít lên như một con mèo hoang khi lớp không khí băng giá

châm chích và đốt lói nhói trên gương mặt người của mụ. “Năng lượng của bà sẽ
không kéo dài được nữa đâu. Tôi sẽ uống cạn chúng.”

“Cứ thử đi,” Perenelle nói khẽ khàng, gần như êm dịu. “Nhưng để làm được

điều đó bà cần phải tập trung và dồn mọi chú ý vào tôi đây. Và về phần tôi, tôi
luôn thấy rằng thật khó tập trung khi trời lạnh quá đấy.” Bà lại mỉm cười.

“Luồng điện của bà sẽ yếu đi chứ.” Hàm răng sắc nhọn như kim của con

nhân sư bắt đầu gõ lập cập. Những lọn nước đá mỏng mảnh đã hình thành trên
tường.

“Thật vậy. Tôi có một chút, có lẽ không lâu đến thế đâu, sau đó thì luồng

điện của tôi mới mờ nhạt trở lại thành trạng thái bình thường. Nhưng tôi sẽ có đủ
thời gian mà.”

“Đủ thời gian?” Sinh vật rùng mình. Sương giá giờ đã bao phủ lên ngực và

chân con nhân sư; đôi gò má tai tái của bà ta đỏ bừng, còn môi thì xanh lè.

“Đủ thời gian để làm việc này!”
Trái banh tuyết bây giờ đã có kích thước của một trái bí đỏ lớn. Con nhân sư

bất ngờ ra đòn tấn công, một bàn chân sư tử khổng lồ tát ngang các tinh thể bị
đông cứng như đá. Khi mụ ta giật mạnh rút chân về, da và móng đã bị cơn giá
lạnh gay gắt đốt cháy đến đen thui.

“Một pháp sư trên Quần đảo vùng Aleut đã dạy cho tôi câu thần chú thú vị

này,” Perenelle vừa nói, vừa tiến đến gần con nhân sư hơn. Bất thình lình sinh vật
này cố quay người bỏ đi, nhưng sàn nhà trơn trợt đầy những viên nước đá kêu lên
răng rắc và bàn chân mụ trượt dài ra phía trước, đẩy mụ ta đổ ầm xuống đất.
“Người Aleut là bậc thầy của ma thuật về tuyết và nước đá. Có nhiều loại tuyết
khác nhau lắm,” Nữ Phù thủy nói. “Loại mềm...”

Những hoa tuyết mềm như lông vũ cuộn ra khỏi trái banh đang xoay tròn và

xôn xao quanh con nhân sư, kêu xì xì trên làn da mụ, hễ cứ chạm đến đâu thì lại
nung đốt và tan chảy đến đó.

“Loại cứng...”
Những miếng nước đá sắc nhọn như những mảnh đá nhảy múa ra từ trái

banh, châm chích vào bộ mặt người của con nhân sư.

“Và rồi đến những trận bão tuyết.”
Trái banh nổ tung.Tuyết dày bắn liên tục lên sinh vật ấy, phủ lên ngực và

mặt mụ ta. Mụ ho khùng khục khi các tinh thể đông đặc xoáy vào miệng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.