BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 174

lâu đời, vì vậy Dee thấy thật khó để xác định đâu là nơi kết thúc của những mảng
da và đâu là nơi lớp thịt lông lá của sinh vật ấy bắt đầu. Nằm trên vai trái của nó
là một cây gậy dài khoảng một mét tám được đẽo gọt từ xương hàm của một con
khủng long, bên hông còn lởm chởm một hàm răng nhọn hoắt.

Đây là Cernunnos, Thần Sừng.
Mười lăm ngàn năm trước, một nghệ sĩ thuộc thời đồ đá cũ trong cơn hoảng

sợ đã vẽ vội vàng lên một bức tường hang động ở miền tây nước Pháp một hình
ảnh của sinh vật này, một hình ảnh không phải người cũng không phải thú, nhưng
có cái gì đó lai tạo giữa hai bên. Dee nhận ra rằng có thể hắn đang trải nghiệm
cùng một cảm xúc mà người nghệ sĩ cổ xưa kia đã cảm nhận được. Chỉ mới nhìn
thấy thôi đã khiến hắn cảm thấy mình nhỏ bé, tầm thường, yếu ớt đáng thương
làm sao.

Hắn cứ tưởng Thần Sừng chỉ là một kiểu Elder khác mà thôi - có lẽ thậm chí

là một trong các Elder Vĩ đại - nhưng mới hồi sớm, Mars Ultor đã chẳng để lộ ra
một cái gì đó như nỗi bàng hoàng, một cái gì xem ra khá kinh hãi đó sao. Còn
Thần Sừng không phải là Elder. Đó là một thứ cổ hơn, cổ xưa hơn rất nhiều, một
sinh vật đã tồn tại chính nơi những bờ rìa của truyện thần thoại.

Cernunnos là một trong các quan nhiếp chính huyền thoại, giống loài đã cai

trị hành tinh này từ quá khứ xa xăm, xa đến mức không tưởng tượng nổi. Lần đầu
tiên khi Thần Sừng đi vào thế giới này, Yggdrasill chỉ là một hạt gióng, Nidhogg
và họ hàng xa gần của nó chỉ là một ổ trứng mới nở, và đến tận mấy trăm thiên
niên kỷ sau này này thì loài người nguyên thủy mới xuất hiện.

Thần Sừng tiến thắng đến phía trước và ánh sáng quét ngang khuôn mặt lão.
Dee cảm thấy như thể hắn bị dấm vào dạ dày. Hắn chuẩn bị nhìn thấy một

cái mặt nạ hẳn phải kinh khiếp lắm, nhưng không, sinh vật này thật xinh đẹp. Một
vẻ đẹp không tự nhiên, khiến người ta phải bàng hoàng. Làn da trên mặt lão màu
đồng thẫm, nhưng trơn mướt và không hề có vết nhăn, như thể được tạc từ đá, đôi
mắt hình bầu dục có màu hổ phách sáng lấp lánh trong hai hốc mắt thụt sâu. Khi
lão nói, cái miệng với đôi môi đầy đặn hé mở vừa đủ trong khi phần cổ họng thon
dài của lão vẫn giữ yên.

“Một Elder và một con người, một con mèo và chủ nhân của nó, và ta tự hỏi

không biết cái nào nguy hiểm hơn đây?” Giọng nói của lão khẽ khàng đến ngạc
nhiên, gần như là êm dịu, dù hoàn toàn vô cảm, và dù nghe lão nói tiếng Anh,
nhưng Dee chắc chắn là hắn nghe được trong đầu hắn tiếng vo vo rì rào của hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.