BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 216

này. Một kế hoạch bẩn thỉu khủng khiếp bắt đầu hình thành nơi sâu thẳm trong
vùng tâm thứ của hắn, một thứ khó hiểu đến nỗi hắn hầu như e sợ khi phải tập
trung vào ý tưởng này - chỉ là phòng khi Cernunnos thật sự có thể đọc được ý
nghĩ của hắn. Nhảy vào vị trí bên trái sinh vật này, hắn giữ thanh Excalibur bằng
tay phải và khoanh tay ngang ngực. Thanh kiếm màu xnah lơ đang tỏa sáng phết
lên phía bên trái khuôn mặt của hắn một thứ sắc màu giá lạnh. “Tôi tin rằng chính
là ở đây, ngay tại nước Anh này,” Dee nói. “Khi Arthur tìm thấy Mordred, người
cháu ông ta, trên cánh đồng Salisbury Plain. Mordred đã dùng thanh Clarent giết
chết cua Arthur,” hắn nói thêm.

“Chính ta giết chết Arthur,” Cernunnos nói khẽ. “Rồi cũng giết luôn

Mordred. Mà hắn ta là con của Arthur, không phải cháu.” Đầu Thần Sừng ngoái
lui nhìn đám cháy. “Ông là một Pháp sư; ta đoán chừng chắc ông có thể dập tắt
những ngọn lửa này chứ?”

“Tất nhiên rồi.” Một thứ mùi mới lạ tràn ngập bầu không khi vốn đã hôi

hám kinh tởm lắm rồi: mùi trứng thối khó chịu của lưu huỳnh. “Ông có thể băng
qua lửa không?” Hắn hỏi, cố tình kiểm tra mức độ quyền năng của Thần Sừng.

“Những ngọn lửa bị đan xoắn lẫn lộn chung vào với kim loại,” Cernunnos

nói gọn lỏn.

Dee gật đầu. Bằng kinh nghiệm, hắn biết rằng một số kim loại - đặc biệt là

sắt - rất độc đối với các Elder. Và hắn vừa khám phá ra, đối với Quan chấp chính
này cũng vậy. Hắn tự hỏi bằng cách nào đó, không biết hai giống loài này có liên
hệ gì với nhau không; hắn luôn cho rằng dù họ giống nhau, nhưng vẫn có cách
biệt, như các Elder với giống người vậy.

“Tôi có thể dập được đám cháy,” Dee trả lời với vẻ tự tin.
Quan chấp chính chồm người ra phía trước, mùi hương của rừng già chợt

đậm đặc khi lão nhìn trừng trừng vào ngọn lửa và nhìn tuốt qua phía bên kia. Dee
dõi mắt theo hướng nhìn của lão và thấy lão đang dán chặt mắt vào thằng nhỏ,
Josh. “Ông có thể giữ cặp song sinh, Pháp sư à, cả mấy trang giấy của ông nữa.
Ta khẳng định rằng ba tên người bất tử kia và đám Gabriel Hunt là của ta đấy
nhé.”

“Nhất trí,” Dee nói ngay.
“Và thanh Clarent nữa. Ta đòi cả Thanh kiếm Hỏa công ấy nữa.”
“Tất nhiên là ông có thể giữ nó rồi,” Dee nói không chút chần chừ. Hắn cố

tình để cho luồng điện của mình tỏa màu vàng và mùi hôi thối quyện bao quanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.