BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 232

“Mà bà có phải là học trò giỏi không?” Nereus thận trọng điều tra.
“Học trò giỏi nhất. Hãy biết điều này, Ông Già Biển ạ: tôi sẽ không bao giờ

là vợ ông hết. Tôi là đã ấy Nhà Giả kim, Nicholas Flamel.”

“Ồ,” lão Elder nói rất dịu dàng.
“Tôi là người bất tử Perenelle Flamel.”
“À - ra đó là nữ phù thủy,” Nereus nói lầm bầm trong miệng.
“Đúng, nữ phù thủy.” Perenelle giật phắt mũi giáo kim loại ra khỏi tường,

tập trung luồng điện vào lòng bàn tay và chăm chú nhìn lớp kim loại gỉ sét xoắn
lại và quăn lên, rồi ran chảy thành một thứ chất lỏng màu nâu bẩn thỉu. “Hãy để
tôi cho ông xem một thủ thuật mà bản thân Circe đã dạy cho tôi nhé.” Mở rộng
bàn tay, bà để những giọt kim loại ấy nhỏ xuống lòng bàn tay khum khum của bà.
Nhiều khối cầu bé tí ti màu nâu nâu vàng vàng rơi vào vùng bóng tối. Cơn mưa
kim loại bị nấu chảy kêu rít ré và xèo xèo khi rắc lên khắp da thịt của Nereus, và
không khí đột nhiên đầy mùi cá chiên nồng nặc. Mấy cái chân bạch tuộc quẫy
đạp và nện thùi thụi lên mặt đá khi Ông Già Biển gào rú và kêu thét bằng nhiều
thứ ngôn ngữ của người và không phải người. Perenelle búng nhẹ giọt cuối cùng
ra khỏi đầu ngón tay bà. Bà dõi mắt nhìn theo giọt nước màu vàng kim ấy khi nó
nhỏ thẳng xuống... và đáp ngay giữa trán Nereus, đúng phía trên đầu mũi lão ta.
Lần này lão kêu thét lớn đến nỗi Perenelle có thể nghe thật sự một tiêng đập bất
ngờ của những đôi cánh khi hàng ngàn con chim biển tụ tập trên hòn đảo vỗ cánh
bay vụt vào không trung, gào rú, ầm ĩ gọi nhau.

Nereus biến mất vào vùng bóng tối, mùi cá cháy sát gót lão. “Bà chưa nghe

lời cuối cùng của tôi, Nữ Phù thủy Perenelle,” lão ta thổn thức. “Bà sẽ không bao
giờ thoát thân mà còn sống!”

Chiến đấu với cơn mệt nhoài tắm đẫm khắp thân mình bà, Perenelle quay

người lại cái thang và đu mình lên phía trên. “Đó là những gì mọi người nói
thôi,” bà nói thầm. “Nhưng tôi vẫn sống như thường.”

* * *
“Lẽ ra các bà có thể giúp chứ.” Perenelle đang ngồi trên một trong mấy bậc

thềm của sân tập thể dục. Bà quay mặt về phía ánh mặt trời buổi chiều để hơi ấm
ngấm vào cơ thẻ và nạp lại luồng điện của bà.

“Tại sao phải thế?” Đậu trên một bậc thềm ở phía dưới và bên phải

Perenelle, Nữ thần Quạ trải rộng chiếc áo choàng đen thui ra đằng sau mụ ta và
cũng quay mặt về phía ánh mặt trời, đôi mắt mất hút đằng sau cặp kính râm màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.