BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 254

Những hình ảnh ngẫu nhiên lung linh trong đầu Sophie. Đây là những ký ức

của Bà Phù thủy. Joan Arc đã dạy cô bé làm thế nào để phớt lờ chúng đi và gạt bỏ
những giọng nói và tiếng ồn kêu vo vo liên miên mà cô bé nghe trong đầu mình,
nhưng lần này Sophie đã cố tình gỡ sự bảo vệ ấy xuống...

Gilgamesh, trẻ mãi không già và không hề thay đổi.
Gilgamesh, ngoan cường và kiêu hãnh, một nhà cai trị, trong trang phục của

cả chục thời đại và nhiều nền văn minh: của người Sumer và người sinh sống ở
vùng Lưỡng Hà Akkad, của người Babylon, Ai Cập, Hy Lạp và La Mã, và rồi
đến người cổ châu Âu và người Anh chuyên mặc áo da và lông thú...

Chiến binh Gilgamesh, lãnh đạo người Celt và Viking, người Nga thời

Trung cổ và rợ Hung trong trận chiến chống con người và bọn yêu quái.

Bậc thầy Gilgamesh, trong chiếc áo thụng màu trắng trơn của một tu sĩ, gậy

sồi và tầm gửi cầm trong tay.

Đôi mắt Sophie lấp loáng ánh bạc và cô bé thì thầm bằng giọng khàn khàn.

“Ông là Thời Thượng cổ.”

Gilgamesh hít thở sâu. “Lâu lắm rồi không còn ai gọi tôi như vậy,” ông ta

nói rất chậm rãi. “Ai bảo cô thế?” Hầu như nghe trong giọng ông thoáng một chút
sợ hãi.

Cô con gái lắc đầu. “Tôi mới vừa biết thôi.”
Josh mỉm cười. “Ông có sống lâu bằng các kim tự tháp không?”
“Lâu hơn chứ, lâu hơn nhiều, rất nhiều,” Gilgamesh hớn hở nói.
“Tuổi của vị vua này đo bằng thiên niên kỷ chứ không phải bằng thế kỷ thì

phải,” từ băng ghế trước, Palamedes nói ướm chừng.

Sophie cho rằng Gilgamesh không cao hơn Josh mấy, nhưng lớp quần áo

bao bọc dày cộp của ông ta - áo khoác mặc chồng lên áo khoác, mấy lớp lông
cừu, mấy lớp áo thun và mấy lớp áo tấm dài tay có nón trùm đầu - khiến ông
trông có vẻ to lớn, và cả đống tóc tai bù xù râu ria lởm xởm của ông làm cho ông
trông như một ông già. Quan sát gần ông ta, cố nhìn xuyên qua bên kia lớp râu
tóc, Sophie phát hiện rằng ông ta gợi cho cô bé nhớ đến ba mình, với vầng trán
cao, chiếc mũi dài và đôi mắt sáng màu xanh lơ trên một gương mặt rám nắng.
Cô bé nghĩ trông ông ta cũng trạc tuổi ba: đâu đó khoảng bốn mươi bốn mươi
sáu.

Họ chạy ngang qua một cửa tiệm đèn đuốc sáng trưng. Ánh đèn ở cửa tiệm

chiếu vào bên trong chiếc taxi một thứ ánh sáng trắng ngả sang vàng nhạt, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.