BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 255

Sophie cũng nhận ra rằng những gì mà thoạt tiên cô bé tưởng là những miếng vá
dơ bẩn và bạc màu trên mớ quần áo của vị vua này chính là những biểu tượng kỳ
quặc và đường nét của những chữ viết được viết lên lớp vải bằng một loại bút dạ
màu đen. Liến nhìn, cô bé nhận ra mấy chữ ấy trông như những chữ hình nêm*
và những chữ tượng hình của Ai Cập, và những gì mới trông cô bé cho là những
vết rách hoặc đường chỉ xước trong vải lại là những mũi khâu lởm chởm vừa dày
vừa dài trông gần giống như chữ viết sơ khai. Cô bé chắc chắn những bảng đất
sét cổ mình đã nhìn thấy trong công trình nghiên cứu của ba mẹ hoàn toàn giống
với những vết xước trên lớp quần áo này.

* Loại chữ giống như chữ Ba Tư xưa.
Sophie ý thức rằng ông lão đang nhìn cô bé và cậu em trai, đôi mắt sáng

quắc màu xanh lơ đưa từ mặt cô bé sang mặt Josh rồi quay trở lại, khi ông ta tập
trung, những đường nhăn trên trán và hai bên cánh mũi ông ta hằn xuống sâu
hơn. Và thậm chí ông ta chưa nói ra, cô bé đã biết ông ta sắp nói gì.

“Tôi biết các bạn.”
Sophie liếc nhìn sang cậu em. Thần Sừng cũng đã nói chính xác những lời

ấy. Josh bắt gặp ánh nhìn, liền mím chặt môi và lắc đầu nhè nhẹ, đó là dấu hiệu
hai đứa đã dùng rất nhiều lần khi chúng cùng lớn lên bên nhau. Cậu đang bảo cô
bé đừng nói gì hết. “Ông đã gặp chúng tôi ở đâu?” Cậu hỏi.

Gilgamesh chống cùi chõ lên đầu gối và chồm người ra phía trước. Áp hai

lòng bàn tay vào nhau, ngón tay duỗi thẳng, ông ta ấn hai ngón trỏ vào nhân trung
và chăm chăm nhìn hai đứa. “Chúng ta đã gặp nhau lâu lắm rồi,” cuối cùng ông
nói, “khi chúng ta còn trẻ, rất trẻ, còn rất trẻ.” Rồi đôi mắt màu xanh lơ của ông
ta tối sầm. “Không, không đúng. Tôi đã trông thấy hai người chiến đấu và ngã
xuống...” Giọng ông ta nghẹn lại và bất chợt đôi mắt long lanh ngấn nước. Giọng
ông ta thô ráp vì đau đớn. “Tôi thấy cả hai đều đã chết rồi.”

Sophie và Josh nhìn nhau, giật mình hoảng hốt, nhưng Flamel động đậy

trong bóng tối, chặn trước câu nói của hai đứa. “Ký ức của vị vua này thường
không chính xác,” ông nói nhanh. “Đừng tin mọi lời ông ấy nói.” Ông nói nghe
có vẻ như một lời cảnh báo.

“Ông nhìn thấy chúng tôi chết à?” Sophie hỏi, không quan tâm đến Flamel.

Những lời của Gilgamesh đã đánh thức những sợi tơ ký ức, nhưng ngay khi cô bé
cố tập trung vào chúng, chúng lại trôi tuột và nhạt nhòa đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.