BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 82

Cô bé chưa kịp trả lời, thì cánh cửa dẫn vào căn nhà chòi kim loại dài thình

lình cót két mở ra và một dáng người mặc bộ đồ bảo hộ lao động dơ bẩn của thợ
máy hối hả bước xuống mấy bậc thềm. Nhỏ nhắn và mảnh khảnh, với dáng lom
khom và khuôn mặt hình bầu dục dài nhằng, người đàn ông hấp háy như người bị
cận thị nhìn vào chiếc xe taxi. Ông ta có râu mép lưa thưa, và dù đỉnh đầu hói,
nhưng tóc vẫn phủ qua tai và ở phía sau đầu, tóc xõa dàn đến tận vai.

“Palamedes hả?” ông ta cắn cảu, rõ ràng là đang phát cáu. “Chuyện này có

nghĩa là gì kia chứ?” Tiếng Anh của ông ta giòn giã và chính xác, từng từ một
đều được phát âm rõ ràng. Ông ta trông thấy cặp song sinh va bất thình lình
ngưng bặt. Rút từ trong túi trên ra một cặp kính to quá khổ có gọng đen, ông ta
đẩy nó lên mặt mình. “Mấy người này là ai vậy?” Và rồi ông ta quay đi và chợt
nhận ra Nicholas Flamel gần như đúng lúc Nhà Giả kim cũng nhìn ra ông ta.

Cả hai người đàn ông phản ứng cùng một lúc.
“Flamel!” Người đàn ông nhỏ nhắn kêu thét lên. Ông ta quay người lao trở

lại về phía căn nhà chòi, bò toài và ngã nhào trên mấy bậc thềm kim loại.

Nicholas vừa làu bàu thốt ra điều gì bằng thứ tiếng Pháp cổ xưa, vừa xé mở

toạc cái ba-lô của Josh và giật mạnh thanh Clarent ra khỏi ống đựng bản đồ bằng
giấy bồi. Giữ chặt thanh kiếm bằng cả hai tay, ông vung vẩy nó quanh đầu mình,
lưỡi kiếm rít lên và kêu o o trong không khí. “Chạy đi,” ông hét to với hai đứa
nhỏ sinh đôi, “chạy đi cho toàn mạng! Đây là một cái bẫy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.