BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 5: ẢO THUẬT GIA - Trang 136

CHƯƠNG HAI MƯƠI HAI

“Tới lúc rồi.” Perenelle thả tay xuống. Đôi mắt bà tràn ngập nước mắt.

Những dòng nước mắt lăn dài trên má bà. “Prometheus,” bà bình tĩnh nói.
“Ninten. Hai người cho chúng tôi chút riêng tư được không?”

Vị Elder và người bất tử nhìn nhau rồi cùng gật đầu và rời khỏi phòng

không nói một lời, để lại Perenelle, Tsagaglalal và Sophie đứng chung
quanh giường.

Sophie nhìn Nicholas. Nhà Giả kim có vẻ thanh thản, bình yên. Dù cho

vài ngày trước những nếp nhăn đã hằn sâu lên khuôn mặt ông, nhưng giờ
khi khuôn mặt ông giãn ra, cô nư nhìn thấy lại những nét đẹp từng có ở
ông. Cô nuốt khó khăn. Cô luôn luôn thích ông, và cô biết trong những tuần
Josh làm việc cùng ông ở hiệu sách, cả hai đã khá thân thiết. Có lẽ vì bố mẹ
họ thường xuyên đi vắng, Josh luôn mong muốn có một người thầy và một
huấn luyện viên. Sophie biết em trai cô luôn kính trọng Nicholas Flamel.

Perenelle đứng trước đầu giường. Chiếc đuổi tà mộng hình tròn màu

xanh vàng ở trên đầu bà đang kêu lên và tỏa ra ánh sáng màu xanh bạc.
“Tsagaglalal, Sophie, tôi biết tôi không có quyền yêu cầu hai người điều
này,” Giọng Pháp của người bất tử rành rọt và đôi mắt xanh lơ của bà nhòe
nước mắt. “Nhưng tôi cần hai người giúp tôi.”

Tsagaglalal cúi đầu. “Bất cứ điều gì,” bà nói ngay lập tức.

Sophie nghĩ một lúc trước khi trả lời. Cô không biết Perenelle muốn gì,

nhưng cô đoán là một điều gì đó với xác chú Nicholas. Cô chưa từng nhìn
thấy thi thể trước đây, và ý nghĩ chạm vào nó khiến cô lúng túng. Cô nhìn
lên và thấy hai người phụ nữ đang nhìn mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.