“Có...không...tôi không biết. Ý tôi là, chị ấy là chị tôi, chị song sinh với
tôi, gia đình của tôi...”
“À. Theo kinh nghiệm của tôi, khi con người nói họ yêu ai đó, thường thì
họ không có ý đó. Nhưng trong trường hợp của cậu thì tôi không chắc. Cậu
vẫn còn cảm giác với cô ấy.” Cô ta hơi lại gần Josh hơi quay người để nhìn
được mặt cậu. “Nếu có cơ hội cậu có cứu cô ấy không.”
“Tất nhiên.”
“Cậu sẽ làm gì để cứu cô?”
“Điều gì cũng được,” cậu đáp ngay tắp lự. “Mọi điều.”
“Vậy cậu vẫn còn yêu chị cậu,” Dare đắc thắng nói.
“Tôi nghĩ tôi vẫn yêu chị ấy,” cậu thừa nhận. “Tôi ước gì mình có thể
thay đổi chị ấy.”
“Ờ, đơn giản thôi: nhà Flamel đã thay đổi cô ấy.” Người bất tử chỉ ngón
tay vào ngực cậu. “Họ - sau đó là Dee – thay đổi cậu. Dù ông ta khiến cậu
tốt hơn hay tệ đi..ờ, mà điều đó chỉ có cậu có thể nói được.” Rồi cô ngả
người nói tiếp, “Cũng có thể là thời gian.”
“Nhà Flamel xấu thật à?” cậu hỏi, hạ giọng xuống dù cho Dee đã bước ra
ngoài buồng giam. “Tôi vẫn không biết liệu tôi có tin được tiến sĩ không
nữa. Ý tôi là, tôi biết cô là bạn của Dee nhưng chỉ là tôi phân vân...”
“Có thể tôi là bạn của Dee – nhưng dù đứng trên quan điểm của ông ta –
ông ta cũng không phải bạn tốt – nhưng tình bạn không che mắt được tôi
ông ta là người thế nào?”