pha lê và bỗng nhiên mặt kính rõ ràng ràng, mặt phẳng dập dờn bên dưới
từng sợi máu loắn xoắn sủi xì xì. Trong khoảnh khắc ấy, Quelzalcoatl đã
nhìn thấy những điều kỳ diệu:
... Đảo Danu Talis nằm giữa đế chế mênh mông trải dài không dứt khắp
quả địa cầu...
... Đảo Danu Talis bùng cháy và bị thiêu rụi, bị xé nát từng mảnh do
động đất, đường phố rộng lớn và những tòa cao ốc đồ sộ bị biển cả nuốt
chửng...
... Đảo Danu Talis chợt hiện ra bên dưới màng nước đá, những con cá voi
mũi nhọn khổng lồ trôi giạt qua thành phố bị chôn vùi...
... Danu Talis đang mọc lên thuần khiết và rực vàng ánh kim ngay giữa
vùng sa mạc vô tận...
Ngày hôm ấy, Elder đã đánh cắp tấm gương và không bao giờ trả lại nữa.
Lúc này, dáng mảnh mai và râu bạc trắng, Quelzalcoatl trải tấm vải
nhung màu xanh lơ lên một chiếc bàn gỗ bằng phẳng. Lão vuốt thẳng tấm
vải bằng bàn tay móng đen đủi, nhặt ra những cọng chỉ và bụi đất. Rồi lão
đặt cái khung màu đen hình chữ nhật của tấm gương vào giữa mảnh vải, lấy
viền áo sơ-mi trắng bằng vải lanh của mình nhẹ nhàng lau sạch mặt gương.
Tấm kính không phản chiếu gương mặt có chiếc mũi khoằm của lão: một
làn khói xám uốn éo bốc lên khỏi mặt phẳng bóng láng.
Quetzalcoatl chồm người qua mặt kính, từ tay áo sơ-mi lão rút ra một
cây đinh ghim, đâm đầu kim vào phần thịt dày nơi ngón tay cái. "Bằng
cách chích vào hai ngón tay cái của tôi...," lão thì thầm bằng ngôn ngữ cổ
Toltec. Một giọt máu đỏ hồng chầm chậm đọng lại trên lớp da thịt láng
mướt của lão. "... một điều đồi bại xảy ra." Chìa bàn tay ra trên mặt kính,
lão để cho giọt máu bắn tóe lên tấm gương. Ngay lập tức, bề mặt kia run
rẩy và tỏa sáng lung linh, lớp pha lê cổ xưa chạy một vầng cầu vồng với
màu sắc loang loáng như có dầu. Làn khói đỏ bốc lên khỏi mặt kính; rồi
những màu sắc kia lắng lại thành hình ảnh.
Nhiều thiên niên kỷ thử nghiệm và biết bao nhiêu là máu - rất ít trong số
đó là của lão - đã dạy cho Elder này biết làm thế nào để kiểm soát những
hình ảnh trên mặt pha lê. Lão đã nuôi dưỡng nó bằng quá nhiều máu đến