BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 146

“Thật đáng tiếc, cho cả em lẫn Kendall.”

“Quỷ tha ma bắt ông đi, ông Hunt,” cô thì thầm rồi bỏ đi, phớt lờ cơn đau
âm ỉ nơi mắt cá chân.

Trên lối ra hàng hiên phía sau, cô nhận thấy vết thương ở mắt cá chân càng
lúc càng tệ, và giờ thì cơn đau đã lan dần lên đầu gối. “Chết tiệt,” cô lẩm
bẩm. Trong tình trạng này thì chẳng mong tiến triển được gì với Kendall.
Người ta khó mà quyến rũ cho nổi khi cứ chực ré lên đau đớn. Đột nhiên
cảm thấy kiệt sức và thất bại thảm hại, Annabelle quyết định trở về phòng.
Bây giờ chuyện với Simon Hunt đã xong, điều tốt nhất cần làm là cho mắt
cá chân được nghỉ ngơi và hy vọng sáng mai nó sẽ khá hơn.

Mỗi bước chân đều làm cơn đau thêm nặng, đến mức cô có thể cảm thấy
những giọt mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng bên dưới khung áo ngực.
Trước giờ cô chưa từng bị thương như thế này. Không chỉ chân đau nhức
mà đầu cô cũng quay cuồng, toàn thân ê ẩm. Đột nhiên, những thứ trong
bụng cô sôi lên ùng ục. Cô cần không khí... cô phải ra ngoài trời đêm mát
mẻ và ngồi đâu đó cho đến khi cơn buồn nôn giảm bớt. Cánh cửa dẫn ra
hàng hiên phía sau dường như xa vời vợi, và cô mơ hồ tự hỏi làm thế nào có
thể chạm tới đó.

May thay, chị em nhà Bowman đã vội vã theo sau Annabelle ngay khi thấy
cuộc đối thoại giữa cô và Hunt kết thúc. Nụ cười hy vọng trên mặt Lillian
biến mất khi cô thấy ánh mắt lộ rõ sự đau đớn cùng cực của Annabelle.
“Trông cô tệ quá,” Lillian kêu lên. “Chúa ơi, ngài Hunt đã nói gì với cô
vậy?”

“Anh ta chấp nhận nụ hôn,” Annabelle đáp cụt lủn, tiếp tục khập khiễng
bước về phía hàng hiên. Tai cô ong ong đến mức không thể nghe thấy tiếng
nhạc nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.