BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 188

nhẹ như gió và có sức thôi miên kỳ lạ của bàn tay anh, mọi giác quan của cô
đều reo vui háo hức. Sự phòng vệ thường ngày của cô dường như tan biến
như bong bóng xà phòng. Có điều gì đó đã xảy ra với cô, hoặc với Hunt,
hoặc có lẽ cả hai người, và cho phép họ giao tiếp với nhau dễ dàng chưa
từng thấy. Cô không muốn mời mọc anh đến gần hơn... sẽ chẳng có gì tốt
đẹp hết... nhưng cô cũng không thể ngăn mình đừng hạnh phúc khi có anh
kề bên.

Họ chơi cờ, và anh kiên nhẫn đợi cô cân nhắc từng bước đi, sẵn lòng đưa ra
lời khuyên khi cô hỏi. Cử chỉ của anh quá sức quyến rũ và tinh nghịch đến
mức cô hầu như chẳng bận tâm ai thắng ai thua nữa. Hầu như thôi. Khi cô
đi một nước không chỉ đe dọa một mà đến tận hai quân của Hunt thì anh
liếc cô với một nụ cười khích lệ. “Đó gọi là chiến thuật gọng kềm. Đúng
như tôi nghĩ, em có bản năng chơi cờ Vua.”

“Bây giờ ông không còn lựa chọn nào khác ngoài rút quân,” Annabelle đắc
thắng.

“Chưa đâu,” anh đi một quân cờ khác và ngay lập tức đe dọa quân Hậu của
cô.

Bối rối trước chiến thuật này, Annabelle nhận ra anh vừa đặt vào thế phải
rút quân.

“Thật không công bằng,” cô phản đối, và anh cười tủm tỉm.

Nắm bàn tay lại, Annabelle chống tay lên cằm và quan sát bàn cờ. Một phút
dài trôi qua với hàng loạt kế hoạch tác chiến, nhưng không cái nào có vẻ
phù hợp. “Tôi không biết phải đi thế nào nữa,” rốt cuộc cô thú nhận. Ngước
mắt lên nhìn anh, cô thấy anh đang nhìn mình theo một kiểu rất lạ, vỗ về và
quan tâm. Nó làm cô xáo trộn, và cô khó nhọc nuốt trôi cảm giác ngọt ngào
như mật ong đang rót xuống miệng cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.