BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 206

khách hai gian bên dưới. Nơi này hoàn toàn khuất khỏi tầm nhìn của khách
khứa dưới đó, trong khi âm nhạc vẫn truyền được lên đây qua cửa sổ.
Annabelle đưa mắt nhìn khắp phòng rồi dừng lại ở một chiếc bàn nhỏ đang
bày những cái đĩa có nắp chụp bằng bạc.

“Tôi đã mất rất nhiều thời gian mới tìm ra món ăn kích thích được khẩu vị
của em,” Hunt nói. “Và tôi đã bảo với nhà bếp lấy mỗi thứ một ít.”

Choáng ngợp và không thể tưởng tượng ra một người đàn ông lại bỏ ra
chừng ấy thời gian để làm cô vui, Annabelle nhất thời không thốt ra được
lời nào. Cô nuốt khan và nhìn vơ vẩn khắp nơi trừ gương mặt của anh.
“Tôi... tôi không biết lại có một căn phòng đáng yêu như thế này ở đây.”

“Ít người biết lắm. Nữ Bá tước thỉnh thoảng đến đây nghỉ khi bà quá yếu
không thể xuống lầu.” Hunt bước lại gần đưa những ngón tay dài nâng cằm
Annabelle, ép cô phải nhìn anh. “Em sẽ ăn tối với tôi chứ?”

Tim cô đập nhanh đến mức cô chắc chắn anh có thể cảm nhận được nó bằng
ngón tay. “Tôi không có người giám sát,” cô thì thào.

Hunt mỉm cười, bỏ tay khỏi cằm cô. “Ở đây em sẽ tuyệt đối an toàn. Tôi
hầu như không định quyến rũ em trong lúc rõ ràng là em quá yếu để tự vệ
thế này.”

“Ông thật quân tử quá.”

“Tôi sẽ quyến rũ em khi em thấy khỏe hơn.”

Cố gắng không mỉm cười, Annabelle nhướn mày nói, “Ông rất tự tin về bản
thân đấy nhỉ. Có lẽ ông nên nói là ông sẽ cố gắng quyến rũ tôi thì hơn
chăng?”

“‘Không bao giờ được nghĩ mình sẽ thất bại’ - cha tôi luôn dạy thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.