BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 231

“Còn tiểu thư Peyton thì sao?” câu hỏi êm ái vang lên.

Simon cân nhắc một lúc rồi chậm rãi đáp, “Tôi nghĩ là mình sẽ đợi xem kết
quả cuộc theo đuổi của cô ấy với Kendall thế nào.” Anh nhìn Westcliff với
một cái nhíu mày dò hỏi.

Bá tước gật đầu đáp lại, “Khi nào anh đi?”

“Sáng sớm mai,” Simon không thể ngăn một tiếng thở dài ngao ngán.

Westcliff cười nhạt rồi thờ ơ nói, “Tình huống này sẽ tự nó kết thúc thôi. Về
London đi, và hãy trở lại khi nào đã tỉnh táo.”

Dường như Annabelle không thể rũ bỏ được vẻ sầu muộn cứ bám chặt vào
cô như một lớp băng. Giấc ngủ lảng tránh cô, và cô không nuốt nổi miếng
nào trong bữa sáng xa hoa được tổ chức dưới lầu. Ngài Kendall cho rằng bộ
dạng xanh xao lặng lẽ của cô là do ảnh hưởng còn sót lại của cơn bệnh gần
đây, và anh ta ra sức đeo bám cô để bày tỏ sự cảm thông an ủi, cho đến khi
cô bực mình chỉ muốn đẩy anh ta đi. Tương tự, sự tử tế của nhóm bạn cô
cũng khiến cô khó chịu, và lần đầu tiên Annabelle không thấy vui vẻ gì với
những lời chọc ghẹo vui vẻ của họ. Cô cố xác định lại xem mình bắt đầu
cáu bẳn từ khi nào và nhận ra đó là khi tiểu thư Olivia nói Simon Hunt đã
rời Stony Cross.

“Ông Hunt đã đi công chuyện ở London rồi,” tiểu thư Olivia nhẹ nhàng
thông báo. “Anh ấy không bao giờ lưu lại lâu ở chốn tiệc tùng... tôi thắc
mắc là sao anh ấy không rời khỏi đây sớm hơn. Chắc chắn là chuyện này sẽ
không yên được đâu ...”

Khi có người thắc mắc tại sao ông Hunt rời đi vội vàng đến vậy thì tiểu thư
Olivia chỉ mỉm cười lắc đầu, “Ồ, Hunt đến và đi lúc nào tùy ý, như một con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.