BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 240

Evie, quá muộn để làm việc đó rồi. Chúng ta sẽ không vứt bỏ một kế hoạch
hoàn hảo khi chiến thắng đã gần như nằm gọn trong tay.”

Evie lập tức lắc đầu, có vẻ co người lại trên ghế. “Không, không... không
phải tôi đang c...cố...” Giọng cô nhỏ lại chỉ còn là tiếng thì thào, và cô liếc
sang Annabelle vẻ hối lỗi.

“Tất nhiên là cô ấy không làm vậy rồi,” Annabelle nói đỡ cho Evie và nặn
ra một nụ cười phớt đời. “Ôn lại kế hoạch lần nữa đi Lillian.”

Kendall tỏ vẻ hài lòng tự mãn khi Annabelle Peyton giục anh ta ra ngoài
vườn dạo mát trước bữa tối. Tiết trời lúc chạng vạng thật dễ chịu, một lớp
sương mỏng âm ẩm bao trùm toàn bộ điền trang, tuyệt nhiên chẳng thấy
cơn gió nào khuấy động không khí tĩnh mịch. Hầu hết khách khứa đều đang
chuẩn bị trang phục cho bữa tối, hoặc uể oải thư giãn trong phòng đánh bài
hay phòng khách, vậy nên bên ngoài gần như không ai lui tới. Chẳng có
người đàn ông nào lại không biết một cô gái muốn gì khi cô ta đề nghị một
cuộc dạo chơi không kèm người giám hộ trong những trường hợp như thế
này. Có vẻ như Kendall thấy rằng viễn cảnh về một hai cái hôn vụng trộm
không nguy hại gì nên anh ta cho phép Annabelle tán tỉnh mình suốt đoạn
đường dọc một bên khu vườn đắp nổi và đằng sau bức tường đá vấn vít dây
hồng leo.

“Tôi nghĩ chúng ta nên có người giám hộ,” anh ta khẽ mỉm cười. “Như thế
này rõ ràng là không đứng đắn, tiểu thư Peyton ạ.”

Annabelle nhoẻn miệng cười, “Đi với tôi một lúc thôi,” cô thúc giục.
“Không ai để ý đâu.”

Khi được Kendall chiều theo thì trong lòng cô bỗng dâng đầy cảm giác tội
lỗi. Cô có cảm giác mình đang đưa một con cừu đi chọc tiết vậy. Kendall là
người tốt, anh ta không đáng bị lừa vào một cuộc hôn nhân gượng ép. Phải
chi có nhiều thời gian hơn thì cô sẽ để mọi chuyện tiến triển tự nhiên và chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.