BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 277

xúm lại, háo hức chờ xem liệu anh có nổi nóng với hai người đàn ông cả
gan trêu chọc vợ anh không. Dịu dàng nhưng cương quyết, anh đưa
Annabelle trở lại ghế. “Ngồi xuống đi em yêu.”

“Nhưng em không muốn...” cô toan nói, lòng thấy không thoải mái chút nào
và thở hắt ra khi Simon ngồi xổm xuống trước mặt cô. Đưa tay xuống váy
cô, anh tháo cả hai chiếc giày vải xa tanh có đính hạt, “Simon!” Mắt cô trợn
tròn kinh ngạc.

Đứng lên, Simon đưa cho hai gã kia mỗi người một chiếc. “Thưa các ngài,
các ngài có thể cầm lấy giày, miễn sao các ngài hiểu cho rằng người mang
đôi giày ấy thuộc về tôi.” Rồi anh bế cô ra khỏi phòng trong lúc đám đông
vừa cười vừa vỗ tay ầm ĩ. Trên lối ra khỏi phòng, họ đi ngang một bồi bàn
đang mang rượu sâm banh. “Chúng tôi sẽ lấy cái này.” Simon nói với viên
phục vụ đang điếng hồn đưa cái chai nặng trịch cho Annabelle.

Simon bế Annabelle ra xe ngựa, còn cô cầm chai rượu bằng một tay và
vòng tay còn lại quanh cổ anh. “Em sẽ tiêu tốn của anh cả một gia tài cho
chuyện giày dép đó,” anh nói.

Tiếng cười lấp lánh trong mắt cô. “Em còn vài đôi trong khách sạn,” cô vui
vẻ nói. “Anh có định uống sâm banh trong đó không?”

“Không, tình yêu của anh. Anh sẽ uống từ em.”

Cô giật mình nhìn anh rồi chợt hiểu, vùi mặt vào vai anh, tai đỏ lựng.

Nhớ lại sự việc và những giây phút tràn ngập cảm xúc theo sau đó, Simon
nhìn xuống người đàn bà trong vòng tay mình. Ánh sáng mờ ảo từ tám ngọn
đèn phản chiếu trong mắt cô, khiến đôi mắt xanh thẫm lấp lánh như hai ngôi
sao đêm hè. Cô nhìn anh chăm chú với một xúc cảm chưa từng có, như thể
cô khao khát một cái gì đó. Cái nhìn buộc anh im lặng, gợi lên trong anh cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.