BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 75

Annabelle nhìn cô gái Mỹ với điệu bộ giả vờ cảnh giác, “Cô thật tàn nhẫn.”

Lillian mỉm cười ngọt ngào, “Phẩm chất di truyền của dòng họ nhà tôi đấy.
Bản chất của nhà Bowman là nhẫn tâm. Trong vài trường hợp bọn tôi còn bị
gọi là xảo quyệt nữa.”

Annabelle bật cười rồi tập trung sự chú ý sang Evie đang cau mày bối rối.
“Evie,” cô dịu dàng nói, “cho đến lúc này, tôi vẫn luôn cố gắng làm những
điều đúng đắn. Nhưng chúng chả đưa tôi đến đâu cả, và tại thời điểm này,
tôi sẵn sàng thử một việc gì đó mới mẻ... Cô không thể sao?”

Dù vẫn có vẻ chưa bị thuyết phục hoàn toàn nhưng Evie đành gật đầu chào
thua.

“Phải thế chứ,” Annabelle động viên.

Trong lúc họ thảo luận, căn phòng có chút xôn xao khi ngài Westcliff xuất
hiện. Tỏ ra hoàn toàn thư thái trong vị trí điều hành mọi thứ, Bá tước khéo
léo ghép đôi một nam một nữ để chuẩn bị vào phòng ăn. Mặc dù Westcliff
không cao nhất phòng nhưng anh vẫn có một sức hút mà không ai có thể
phớt lờ được. Annabelle tự hỏi tại sao vài người lại sở hữu phẩm chất ưu
tuyệt đến thế - một điều gì đó không thể gọi thành tên nhưng có thể nhận
thấy rõ ràng trong mỗi cử chỉ và lời nói của họ. Liếc qua Lillian, Annabelle
thấy cô gái người Mỹ cũng nhận ra điều đó.

“Có một gã luôn nghĩ mình là nhất,” Lillian thờ ơ phán. “Tôi tự hỏi nếu có
thì cái gì sẽ khiến anh ta phải quỳ gối đây.”

“Tôi không thể tưởng tượng được,” Annabelle đáp. “Nhưng tôi muốn chứng
kiến nếu có chuyện đó xảy ra.”

Evie bước đến gần thúc nhẹ tay cô. “Ngài K...Kendall kìa, ở trong góc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.