BÍ MẬT GIAO ƯỚC BÓNG TỐI - Trang 228

Phi vụ đầu tiên thành công hơn cả mong đợi. Bánh mang về cho đám

nhóc nhiều hơn gấp đôi, gấp ba mọi khi khiến tôi cũng muốn vỗ ngực tự
đắc, mà biết đâu lại là nhờ hên xui. Đám trẻ trông thấy hai chúng tôi liền hò
reo tíu tít.

"Woa, có bánh mới của tiệm Maniera. Tớ đã muốn ăn thử từ lâu rồi."

"Lần đầu tiên được no căng bụng thế này. No quá đi thôi."

"À à. Anh giúp việc kia, anh có giúp được gì cho thủ lĩnh không?"

"Phần kha khá trong chỗ bánh ấy là kiếm được nhờ vào kĩ nghệ của

anh đây đấy nhé."

Đám trẻ vui vẻ tận hưởng bữa ăn đầy đủ hiếm hoi. Khi một bữa ăn tử

tế cũng trở nên xa vời, với lũ trẻ ngay đồ ăn thừa bỏ đi ven đường cũng có
thể trở thành thức ăn thơm ngon.

"Này, em không ăn gì à?"

Cậu nhóc đi ăn trộm nhưng lại không lấy phần cho mình.

"Cũng chẳng sao, tôi thích lúc nào thì ăn lúc đó. Với lại..."

"Với lại... em không cần ăn uống?" Tôi thì thầm.

Nó nghe thấy câu hỏi của tôi liền thảng thốt lùi lại. Đôi mắt đỏ run rẩy

sợ hãi.

"Ta đã nhận ra rồi. Ngay từ ban đầu."

"!!"

Từ lúc cậu nhóc ném vào tôi mẩu bánh mì, việc nó có thể nhìn thấy

một thiên thần rồi tấn công tôi một cách bản năng, tôi đã biết nó là thứ gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.