BÍ MẬT NGÔI MỘ CỔ - Trang 92

Nghe Tiểu Thực mô tả xong, Phương Hồng Khanh suy nghĩ một lúc rồi

nói: “Cậu nghe thấy tiếng hát vang? Có phải là ca khúc này không?

Trường Giang ngàn dặm,
Phơi bày chẳng hết chí khí trời thu chất ngất.
Đừng nói chi cung Tần trướng Hán,
Đài ngọc cung ngân.
Mũi kiếm thẳng trời xuyên thấu màn sương.
Ánh sáng rạng ngời mặc chiến tranh khói lửa!
Phất tay bắt lấy vì sao sáng, thay đổi đất trời,
Ngưng đọng…”
“Đúng rồi, đoạn đầu tôi không nghe thấy, nhưng mấy câu cuối chính xác

là như vậy.”

Phương Hồng Khanh gật gật đầu, lại nói: “Cậu chỉ nghe được có một

nửa, bài từ này còn thiếu mất một đoạn:

Rồng cọp gầm, phượng hoàng khóc.
Hận ngàn thu, sông Hoài thấu tỏ.
Một lòng sắt son vì tổ quốc,
Nước mắt quyện máu tươi tưới ngập đất trời.
Nước sông Biện buổi đêm róc rách chảy,
Ngân nga cùng tiếng sáo dân tộc Khương.
Chim loan hót khúc Liêu Dương,
Tiến công thẳng,
Hỏi trời cao, trăng tròn hay khuyết?”
Nghe hắn đọc thuộc cả bài từ, Tiểu Thực ngờ vực nói: “Hồng Khanh,

anh có manh mối rồi sao?”

Tần Thu thu dọn đồ đạc xong, liếc nhìn hai người, nói: “Ai kêu cậu rảnh

rỗi chạy tới đây vậy? Có thời gian thì ở nhà mà học đi!”

Bị Tần Thu ném cho một câu như vậy, Tiểu Thực bày ra vẻ mặt khổ sở,

ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Phương Hồng Khanh. Phương Hồng Khanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.