BÍ MẬT NGÔI MỘ CỔ - Trang 95

có, cậu hưng phấn đến mức cả đêm không ngủ được. Ngày hôm sau, khi
lên tàu, cậu vẫn không hề thấy buồn ngủ, từ đầu đến cuối cứ nghểnh cổ
nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài cửa sổ, dường như nhìn hoài không chán
vậy. Phương Hồng Khanh ban đầu còn trêu chọc cậu, nói mấy câu kiểu
“Cẩn thận kẻo ngoẹo cổ luôn bây giờ”. Nhưng đi được một lúc, hắn bắt đầu
ngủ gà ngủ gật, cái đầu với mái tóc bạch kim lắc lư theo chuyển động đều
đều của xe lửa. Tần Thu ngồi bên càu nhàu: “Chẳng biết cổ ai sắp ngoẹo
nữa” , sau đó cam chịu đỡ đầu Phương Hồng Khanh gục lên vai mình.

Chớp mắt đã hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, khi đến ga tàu, Tần Thu lay

Phương Hồng Khanh dậy. Hắn mắt nhắm mắt mở, nói: “Đến rồi hả?” Tần
Thu chẳng buồn trả lời, chỉ phủi phủi vai, đứng dậy xách hành lí, chuẩn bị
xuống tàu. Tiểu Thực đeo ba lô lên lưng, cười hì hì, nháy mắt ra hiệu với
Phương Hồng Khanh. Phương Hồng Khanh vừa định đùa một câu “Chuột
rút hả?” , liền thấy Tiểu Thực trỏ ngón tay về phía miệng mình. Phương
Hồng Khanh ngẩn ra một lúc, sau đó đưa tay chùi khóe miệng. Hắn lập tức
cảm thấy mất hết mặt mũi, rồi nhớ đến động tác phủi vai của Tần Thu lúc
nãy. Hắn nhìn qua, quả nhiên thấy trên vai áo đối phương có một vết nước
dãi, không kìm được bèn cười bẽn lẽn.

Ra khỏi ga tàu, ba người liền tìm ngay một quán ăn để lấp kín cái bụng

rỗng. Bát mì nóng hổi với mùi dầu mè thơm phức, cộng thêm màu xanh
ngắt của hành lá và màu vàng của lớp váng dầu, thật khiến cho người ta
thèm đến chảy nước miếng. Bến trên còn sắp mấy lát thịt, Tiểu Thực ăn
ngốn ngấu đến mức suýt nữa cắn phải lưỡi. Phương Hồng Khanh hứng chí,
gọi một vò rượu Đan Dương, cười tít mắt, hớp luôn mấy ngụm. Tần Thu lại
càng ghê gớm, uống liền hai chén mà mắt vẫn không đổi sắc, còn thúc giục
hai người bọn họ ăn nhanh lên. Sau này, Tiểu Thực mới biết, tác động của
loại rượu này vô cùng khủng khiếp. Truyền thuyết nói Quan Công mặt đỏ
như thế là do uống loại rượu này, cả đời không thể phai được.

Ăn xong, ba người mở bản đồ ra, bắt đầu tìm kiếm Hoàng Thiên Đãng

ngày xưa. Ở trấn Bảo Hoa thuộc thành phố Câu Dung ngày nay, khu vực
sông bên cạnh đường chính nghìn năm trước được người ta gọi là “Sông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.