BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 221

Nam lại hỏi:
- Thế còn con trong kia? Nó làm gì, anh thấy gì không?
Dương nói:
- Nó đang ngồi bên gương chải tóc. Tao từng nghe kể giờ mới thấy
đúng, khiếp quá, bọn yêu tinh chúng thường đội lốt những cô gái cực kỳ
nhan sắc, hay ngồi chảy tóc mải miết suốt đêm.
- Vậy chúng ta làm gì với nó? – Nam hỏi
- Đêm nay thế tạm đủ, tao chỉ ngồi canh xem nó có biến hóa ra khuôn
mặt đen xì như chú mày nói thôi. – Dương nói
Nam gật gật, Dương nói tiếp:
- Giờ chưa thể động tĩnh gì được, chưa muốn nói nó là yêu tinh, có
nhảy vào tóm, nó biến mất!
- Ngày mai kia, ta phải bắt quả tang thằng Long thực sự có dính dáng
đến bọn này không, có chứng cứ mới báo tiếp lên cấp trên.
***
Trong nhà, Đào vẫn ngồi như tượng trầm ngâm ngắm mình trong gương.
Khuôn mặt cô càng thêm đẹp ra, ánh mắt đen láy, những giọt lệ ứa ra không
đủ trào ra ngoài càng làm mắt thêm long lanh. Đào đang khóc nhớ tình
nhân. Khóc vì tình yêu nhiều và dễ dàng hơn khóc vì bất cứ thứ gì khác kể
cả đau khổ, nghèo hèn, tuyệt vọng, vì về bản chất, khi yêu người ta thường
cảm thấy tâm hồn trùng xuống, sự yếu đuối nhen nhóm, những giọt lệ
thường mượn cớ chúng mà xuất hiện. Bên ngoài, hai trinh sát vẫn kiên
nhẫn ngồi đợi người bên trong. Vô tình, trên bầu trời một tảng mây đen bay
ngang qua che mất ánh trăng, toàn khu vực trở nên tối. Ánh sáng duy nhất
là từ chiếc cửa sổ hắt ra, và nhìn về phía phải xa xa bừng lên ánh sáng điện
nơi thị trấn.

Khi trời xám xịt, khuôn mặt Đào đã biến dạng sang hình thù xấu xí. Mắt
xanh thẫm, da mặt thâm xì, dưới làn tóc mai uốn lượn môi thâm, hai gò má
đào ửng hồng thay vào đó là những vết lõm loang lổ hằn sâu của thứ thuốc
độc đã hủy hoại da thịt. Đào vẫn ngồi đó, cô đưa tay lên sờ đôi môi đen nứt
nẻ, cô không thể hình dung môi này đã đón nhận cái hôn của chàng. Nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.