BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 257

- Chắc chứ, anh đã để vào sao lại không nhớ!
- Và một chi tiết nữa, kẻ này không phải là đàn ông, và có vẻ không phải là
dân trộm cướp, mà chỉ vì tò mò thôi! Vì hắn không lấy tiền, giấy tờ của anh
trong ví, mà cũng không lấy cắp chiếc xe, trừ khi hắn không biết lái loại xe
này.
- Vậy hắn lấy súng anh!? Súng đó có thể bán được không? – Đào ngạc
nhiên hỏi anh
Long trấn tĩnh, anh nói nhỏ nhẹ với nàng:
- Mọi chuyện ở đấy! Súng bán không bao nhiêu tiền, lại rắc rối, sao hắn
không lấy ngay tiền trong ví … anh e ngại nó lấy đi làm việc gì nguy hiểm
hơn.
Đào cũng lo âu hỏi anh:
- Làm gì, hắn sẽ giết ai đó bằng súng này hay sao? Anh nói cây súng đó của
bác anh mà? Chắc anh đang lo cho bác ấy, rồi lại chuyện mất súng mà
không có lý do nói rõ cho bác. Em … em thật không hiểu nổi chuyện này?
Long cũng hơi mất kiên nhẫn, anh nói:
- Em đừng hỏi chuyện khẩu súng đó ở đâu ra nữa! Mọi chuyện là có người
lấy khẩu súng giấu đâu đó trong rừng hay là mang đi chỗ khác. Nếu hắn
dùng nó để làm hại mọi người … thì, thì, thì – Long đang cố gắng giải
thích, anh không thể nói rõ theo kiểu logic vụ án được, vì anh đang giấu
nàng chuyện anh là đặc vụ.


“Tít, tít, tít” chuông từ chiếc máy điện thoại nhỏ trong túi quần anh reo.
Long lại móc nó ra thật nhanh, anh thất thần khi thấy tên người gọi đến là
Lan. “Thôi chết dở! Cô nàng sao dai hoi quá! Mình đã nói tối về sẽ điện
thoại cô ta, giờ chưa tối mà cô nàng lại gọi mình trước. Đang có Đào ở đây,
làm sao giờ?” Long thầm nhủ, vẻ mặt trốn tránh, Đào nãy giờ đã quan sát
toàn bộ chuyện này, cô linh cảm rằng Long đang giấu cô chuyện gì về tình
cảm, nàng hiểu vội trả lời anh “Anh nghe điện thoại đi! Ai gọi đến đấy!”.
“À không, … đây là, đây là một đồng nghiệp!” Long chối quanh co, “Đồng
nghiệp, sao anh không nói!”. Long đành phải trả lời điện thoại, anh bấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.